MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?


MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

MB ForumĐăng Nhập
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.

description[TKAH One-Short] Em trong mắt tôi Empty[TKAH One-Short] Em trong mắt tôi

more_horiz
Vẫn tác là tác giả của những fic TKAH mình đã đăng trước đây. Theo như lời ủy quyền vì đây là 1 người hào phóng nên Dương cứ thoải mái đem fic post lên forum khác cũng được, nên mình nghĩ không cần thiết phải xin phép nhiều lần~~~

================
* Tên fic : Em trong mắt tôi

* Tên tác giả :Tú

* Thể loại : Tình cảm chăng?

* Tình trạng fic (on-going hoặc finished) :Hoàn thành

* Summary :

Em trong mắt tôi, rực ngời như vầng thái dương rạng sớm, huyễn hoặc như ánh trăng non chiều tà.

Em trong mắt tôi, thanh khiết như đóa hoa đào mới chớm, yếu đuối như nhành liễu rũ sau mưa.

Em trong mắt tôi, mạnh mẽ như loài xương rồng vươn lên giữa sa mạc, cứng rắn như tảng thiên thạch nghìn năm bất biến.

***

Hãy là nhân vật, để cảm nhận.


====================


Part 1:/ [Hắc Tiểu Hổ]

(lấy bối cảnh Trúc Lâm, phần 1)



Tôi nhìn bóng em khuất dần dưới tia nắng chiều, hoàng hôn nhuộm đỏ một vùng, và em, tay trong tay cười nói với hắn.

Đôi mắt tôi cũng rực lên một màu đỏ như vậy.

Khẽ gượng đứng lên, tôi thấy ngực mình đau nhói. Không phải vì bị chấn thương sau chiêu thức của hắn vừa rồi, mà là do em, người con gái ám ảnh tôi trong mỗi giấc mơ lúc đêm về.

Em đã chọn hắn, thay vì tôi...

Tôi tự hỏi hắn có gì mà tôi không có, tên tiểu tử kém cỏi, thua tôi cả về tài lực và trí lực.

Tôi loay hoay đi tìm lời giải đáp cho bản thân, lẩn quẩn trong cái vòng tình ái ngu ngốc, nhưng em, vẫn đau đáu hướng đôi mắt tha thiết về phía hắn, dù thân xác đang ở cạnh tôi.

Tôi thầm ngưỡng mộ hắn...

Nhưng cũng chính điều đó làm tôi căm hận hắn.

Hắn đã cướp mất trái tim em. Mà không, cũng không thể gọi là cướp, vì chính em tự nguyện trao cả tình yêu cho hắn...

Em nhìn hắn với ánh mắt chan chứa yêu thương, ánh mắt mà tôi luôn luôn khao khát.

Em nhìn tôi với cái nhìn nửa khinh khỉnh, nửa thương hại. Dù tôi làm gì, em vẫn giữ nguyên thái độ ấy.

Có lẽ, cái nhìn mà tôi cảm thấy thân thiện nhất là ở Băng Sơn.

Em treo lơ lửng trên vách đá, bàn tay mềm mại nắm chặt mảnh vải đỏ. Dù lũ tuyết vẫn ào ạt tuôn trào, nhưng lòng tôi cảm thấy ấm áp lạ kì. Nhưng, em buông tay. Em chọn cái chết, em chọn bỏ tôi, chứ nhất quyết không chịu sống để rồi mang ơn kẻ thù.

Tôi hận em...

Tôi hận hắn...

Từ ngày ở băng động, chứng kiến em vì người mà hi sinh xương máu, tôi thầm cảm phục em.

Em mở rộng trái tim tôi bằng lời công nhận: "Ngươi là chính nhân quân tử!"

Phải, vì tôi là chính nhân quân tử, nên tôi mới chơi sòng phẳng với hắn.

Mũi tên với sự căm hận vụt bay, tôi hả hê vì sắp giết được kình địch, cũng là tình địch lớn nhất đời mình.

Nhưng em lại dùng cả tấm thân mảnh mai của em, lao ra, che chở cho hắn.

Em biến tôi thành kẻ tội đồ.

Em bị thương, mà sao lòng tôi đau thế?

Đôi mi khẽ khàng cụp xuống, nhưng môi vẫn nở ra một nụ cười nhẹ.

Em hạnh phúc vì tôi chưa giết được hắn ư?

Em vì hắn mà không màng đến sinh mạng mình ư?

Tôi đã ước... tôi là hắn.

Và tôi cũng trở thành hắn.

Giây phút nhìn hắn rơi xuống vực núi Thiên Tử, tôi biết mình đã có được em.

Em trao tôi ánh mắt nồng nàn mà tôi luôn thèm khát. Nhưng không phải là dành cho Hắc Tiểu Hổ thật sự, mà là Hắc Tiểu Hổ trong lốt Hồng Miêu.

Bàn tay tôi nắm chặt tay em, siết khẽ. Em giật mình nhìn tôi, tôi hiểu, hắn chưa từng làm thế.

Tôi có gì không xứng với em?

Tôi có gì không bằng hắn?

Em phát hiện ra, tôi là kẻ giả mạo.

Em phát hiện ra, tôi nương náu trong thân xác của hắn, thực hiện mưu đồ của mình.

Khoảng thời gian hạnh phúc hiếm hoi của tôi kết thúc.

Ha ha ha...

Tôi cười khan, nghĩ lại khuôn mặt em nhìn tôi, khi tôi chĩa thẳng kiếm vào cái cổ trắng ngần ấy.

Em nói tôi bỉ ổi.

Em nói tôi vô liêm sỉ.

Tôi không phủ nhận.

Khi em nói tôi là chính nhân quân tử, tôi cũng có thừa nhận đâu?

Chỉ có em nghĩ như vậy thôi.

Em ngây thơ quá, Lam Thố!

Chả trách em hay bị gạt.

Chả trách tôi luôn muốn bảo vệ em.

Nhưng em nào có cần?

Thật nực cười...

Tôi đã hiểu hắn có cái gì mà tôi không có rồi.

Hắn có em, hắn có cả thế giới mà tôi muốn.

Tôi có thể từ bỏ thân phận, từ bỏ địa vị và thiên hạ, nhưng mãi mãi tôi không có được em.

Khoảng không trước mặt tôi bị nhuộm bởi một màu đỏ hận thù...

Môi tôi bật máu dưới sức ấn của răng, tôi hét lên dưới ráng chiều se sắt:

"ĐẠI KHAI SÁT GIỚI"

Sức chịu đựng của tôi đã đi quá giới hạn rồi.

Thà để chính tay tôi giết hắn, và em, còn hơn là ôm mối thù nhìn hai người hạnh phúc.

Tôi đã bắt đầu cuộc chơi của mình.

Tôi sẽ không để ai sống sót...





Tiếng bom đạn vang dội vào óc tôi, tiếng con gấu trắng ngu ngốc đáng nguyền rủa váng mãi bên tai. Những thứ âm thanh hỗn độn ấy, không rõ bằng tiếng cười em lúc này.

Tôi không nhớ mình đã nghĩ gì nữa, chỉ thấy em, và chúng níu nhau trên chiếc diều lượn tự chế, nghiêng mình nhảy xuống vực để gió nâng đi, tôi biết tôi phải tìm mọi cách để kéo em lại.

Nhưng mọi thứ đều vô nghĩa.

Em cười nói với hắn, em chế giễu sự thất bại của tôi, em nhìn tôi bằng con mắt thương hại, em coi thường tôi không bằng một nửa của hắn, tất cả chỉ vì lằn ranh chính và tà đã ngăn cản tôi đến bên em.

Tôi cần quái gì lòng thương hại của em?

Cũng như, em cần quái gì tình yêu của tôi?

Thật là nghiệp chướng mà!

Trái tim trong tôi quặn đau ghê gớm, cũng như thần trí tôi muốn bóp nát em ra như thế này.

Tôi không thể.

Đã bao lần tôi có cơ hội giết em, nhưng tôi không thể.

Nhớ không? Tôi đã giết em một lần, và rồi lại cứu sống em.

Nhưng em chỉ coi tôi như một ân nhân bất đắc dĩ, tất cả những gì tôi làm cho em, em đều rũ bỏ, phũ phàng.

Tại sao em lại khiến tôi đau đến vậy?

Tại sao em lại tàn nhẫn với tôi đến vậy?





Tôi cảm thấy thân hình mình nhẹ bẫng, như một làn khói phả ra từ trong đốm lửa tàn.

Tôi thấy thân phụ tôi ôm tôi gào khóc thảm thiết.

Tôi đã chết rồi sao?

Giữa làn mưa bom bão đạn ấy, có thánh cũng không sống nổi.

Tôi không phải là thánh, tôi là người bằng xương bằng thịt, có một cái đầu để nghĩ suy và một trái tim biết cảm nhận.

Nhưng giờ trái tim ấy không còn đập nữa.

Tôi lặng người nhìn thân phụ mình đau đớn, quay ra đằng sau, tiếc nuối khi thấy bóng em trôi xa.

Tôi chỉ còn là cái bóng vất vưởng.

Tôi đã trút bỏ hết gánh nặng.

Em có còn trách một người đã chết chăng?

Không một chút lưỡng lự, tôi nhìn cha lần cuối, rồi vút mình bay đến em.

Em không cấm tôi theo em được đâu.

Hắn cũng không thể cấm tôi được

Em và hắn cũng chẳng biết tôi theo em nữa.

Từ giờ đến ngàn đời sau, tôi có thể toại nguyện.

Hắn không thể tranh giành em với tôi.

Tôi sẽ bảo vệ em, về sau và mãi mãi.

Vì...

Tôi yêu em.

description[TKAH One-Short] Em trong mắt tôi EmptyRe: [TKAH One-Short] Em trong mắt tôi

more_horiz


Vì một lý do rất ngớ ngẩn: Nhân vật Hàn Thiên có nội tâm rất phức tạp, tác giả không thể phân tích nhân vật nên... Hàn Thiên quẳng sang một bên. Bây giờ, đi thẳng vào Hồng Miêu luôn vậy.

***

Part 2: /[Hồng Miêu]

(lấy bối cảnh đảo Phượng Hoàng, phần 4)



Em trong mắt tôi, thanh khiết như đóa hoa đào mới chớm, yếu đuối như nhành liễu rũ sau mưa.



Tôi giật mình tỉnh giấc lần thứ ba trong một đêm và hình ảnh đầu tiên mà tôi nhìn thấy chính là em.

Tôi biết chắc đó là ảo giác. Phải, làm sao có thể là em được?

Dòng nước nghiệt ngã, dòng đời nghiệt ngã, đã cuốn em ra khỏi tay tôi.

Tôi chỉ biết chôn chân đứng nhìn em trôi xa, bất lực và tuyệt vọng,

Tôi hận chính bản thân mình.

Biết bao lần em xả thân cứu tôi, trả giá bằng cả tính mạng mình. Một cái giá quá đắt, đổi lại, tôi chỉ có thể giương mắt, để em gặp nạn.

Tôi bất tài quá, phải không?

Không những bất tài, bây giờ tôi còn rất-vô-dụng nữa!

Tôi đã đánh mất võ công của mình.

Tôi không thể bảo vệ em được nữa.

Hình bóng em mờ dần, lùi vào sâu trong đêm tối.

Tôi đưa tay ra, cố giữ lại cái gì đó của em.

Nhưng vô ích, em đã biến mất, nhường chỗ lại cho tôi và màn đêm u hoặc.

Có phải, tôi đã mất em?



Gió giật, mưa tuôn.

Em nhìn tôi bằng đôi mắt lạ lẫm.

Ánh mắt trìu mến khi xưa đâu rồi?

Hay là nó đã theo ký ức mà lùi vào dĩ vãng?

Em đã đánh mất quá khứ.

À không, em đã lạc mất quá khứ. Vì rồi những kỷ niệm đó sẽ trở lại với em

Hoặc cũng có thể là không bao giờ.

Tôi đã tìm thấy em, tôi không muốn mất em lần nữa.

Nhưng tôi cũng không thể đánh mất những huynh đệ chí cốt của mình.

Tôi phải làm sao đây?

Rời xa em, tôi không nỡ.

Bỏ mặc huynh đệ, tôi không cam tâm.

Em mạnh mẽ lắm mà, phải không?

Không có tôi ở bên, em có thể tự chăm sóc mình mà, phải không?

Tôi phải lên đường rồi.

Bảo trọng nhé, em!



Trời đang chuyển mưa.

Một cơn giông nữa chăng?

Lòng tôi nặng trĩu.

Tôi không thể thực hiện lời hứa của mình.

Tôi bị đuổi ra khỏi võ quán, tôi không học được võ công, tôi có lỗi với huynh đệ, tôi có lỗi với em.

Mây càng lúc càng kéo thành một quần trời sẫm tối.

Sấm đột ngột gầm lên, tôi giật mình, ngã xuống.

Ngọc bội rơi ra...

Chạm đất...

Vỡ vụn...

Ngọc bội vỡ rồi.

Ngọc bội em tặng tôi... vỡ nát rồi.

"Người còn ngọc còn, người mất ngọc tan"

Em gặp chuyện gì rồi sao?

Ngoài kia, sóng đang gào thét.

Thân hình nhỏ nhoi của em quần đảo với cơn sóng dữ.

Không một chút suy nghĩ, tôi nhảy phốc lên thuyền, bơi ra cứu em.

Sóng nhấn chìm em, nhưng em vẫn mạnh mẽ trồi lên.

Cố lên em.

Đợi tôi với.

Nhưng không kịp rồi.

Biển giang tay đón em vào lòng.

Biển ôm trọn lấy thân người nhỏ bé của người con gái ấy.

Biển giành lấy em từ tay tôi.

Sao số phận em long đong thế?

Sao cuộc đời em lại trôi nổi như vậy?

Tôi không tin

Tôi không thể tin, đơn giản là tôi không dám tin... mình lại mất em lần nữa.

Em sẽ trở về phải không?

Em kiên cường lắm mà! Em không dễ dàng bỏ cuộc như vậy đâu!

Có chút khó khăn đó, em sẽ vượt qua được thôi.

Nước mắt tôi rơi.

Lòng tôi đau thắt.

Giá mà tôi gánh hết giùm em.



Tôi nhớ em lắm, từng canh, từng khắc.

Hình ảnh em choáng ngợp tâm trí tôi.

Chông gai thử thách vẫn chồng chất.

Gian nan khó khăn còn xếp hàng.

Tôi hứa với em mình sẽ không bỏ cuộc.

Tạc hình em trong nỗi nhớ day dắt.

Từng nhát khắc là tình cảm của tôi.

Em đang phiêu dạt nơi nào?

Em có bình an không?



Lại một lần nữa, em đã trở về.

Ánh mắt vẫn xa lạ.

Tôi đã nhin thấy lại đôi mắt trìu mến.

Nồng nàn, thiết tha.

Nhưng không dành cho tôi.

Cho cậu ấy...

Chiến sĩ Hàn Thiên.

Phải thôi, cậu ấy đã cứu em mà.

Em nép sau lưng cậu ấy, như một con mèo nhỏ.

Cậu ấy cho em cảm giác an toàn, bình yên và thanh thản.

Còn tôi? Tôi cho em được gì?

Cậu ấy đang có những-gì-mà-tôi-đã-có: Sức mạnh, võ công, sự chở che.

Tôi không ganh tị với cậu ấy.

Nếu cậu ấy bảo vệ em được, thì tốt thôi.

Nhưng sao tôi cảm thấy đau.

Tôi không muốn.

Tôi còn nợ em nhiều lắm.

Tôi nợ em, và tôi muốn dành cả cuộc đời này để trả cho em.

Một phế nhân như tôi có thể trả cho em những gì? Hay càng trở thành gánh nặng cho em?

Vận đổi, sao dời, số phận con người lúc nào cũng thay đổi.

Hồng Miêu của ngày xưa đã không bảo vệ tốt cho em.

Vậy thì Hồng Miêu bây giờ làm được trò trống gì?



Tôi đã, đang, sẽ, vẫn, và mãi mãi bên em.

Vì một lý do đặc biệt♥ ♥ ♥



Em trong mắt tôi, mạnh mẽ như loài xương rồng vươn lên giữa sa mạc, cứng rắn như tảng thiên thạch nghìn năm bất biến.

***

Part này quả là Đại nhảm tiên sinh. Ta xin gác bút không viết nữa TT~TT

description[TKAH One-Short] Em trong mắt tôi EmptyRe: [TKAH One-Short] Em trong mắt tôi

more_horiz
Đọc lại Fic này mà em cũng phải suy ngẫm một chút

Hắc Tiểu Hổ nặng tình Lam Thố

Hồng Miêu,Hàn Thiên thì luôn quan tâm, lo lắng cho Lam Thố *chả biết nói sao cho đúng nữa*

Em không biết sau này Lam Thố sẽ chọn ai nhỉ? Hàn Thiên hay Hồng Miêu, mà tức HTV 3 quá, sao không chịu chiếu phần 5 chứ, cả Bakugan cũng vậy chiếu có 2 phần, phần 3 bay luôn, ức chế, mà fic này hay đó, đọc mà cứ như một bài thơ vậy ^^

description[TKAH One-Short] Em trong mắt tôi EmptyRe: [TKAH One-Short] Em trong mắt tôi

more_horiz
@Misaki: cám ơn em đã ủng hộ cho fic ^^

Đúng là ức chế cái vụ mãi không phát phần 3 của bakugan, phần 2 chiếu tới 3 lần còn phần 1 có 1 lần >.<, chuyến này bỗng nhiên anti HTV3 ghê gớm >.<

Cá nhân nee rất có hứng vớ chuyện tình tay 3 tay 4, dù lúc đọc có tưng tức :) lối viết của Tú là thế, troll nhân vật, troll người đọc, nhưng vẫn khiến người đọc phải suy nghĩ, ám ảnh về nội dung, có vui, có buồn, cảm xúc hỗn độn, thậm chí những điều này chỉ có khi người ta đọc lại, chứ đang đọc thì chưa chắc ah :)

description[TKAH One-Short] Em trong mắt tôi EmptyRe: [TKAH One-Short] Em trong mắt tôi

more_horiz
Tới tận bây giờ mới mò vào com Fic*tội lỗi a*

Là TKAH ah!!Mặc dù đã là một học sinh cấp 3 nhưng ta vẫn thích phim này,ya~~

Nói sao nhỉ!Hồng Miêu với Lam Thổ đã bao lần sát cánh bên nhau,cùng vào sinh ra tử ,cái cách Hồng Miêu luôn lo lắng cho Lam Thổ khiến người khác với ghen tị(và cụ thể là con nhỏ Thủy Đinh Đương ở phần 4,kyaa,ta ghét nhỏ này),còn Hàn Thiên bên ngoài thì luôn tỏ vẻ xa cách,lạnh lùng nhưng thật chất cũng rất lo lắng,quan tâm tới bé thỏ nhỏ nhà chúng ta~

Đọc Fic này,Tiểu Hổ thực sự rất si tình a~

description[TKAH One-Short] Em trong mắt tôi EmptyRe: [TKAH One-Short] Em trong mắt tôi

more_horiz
Elfin-Ingram đã viết:
 

Vì một lý do rất ngớ ngẩn: Nhân vật Hàn Thiên có nội tâm rất phức tạp, tác giả không thể phân tích nhân vật nên... Hàn Thiên quẳng sang một bên. Bây giờ, đi thẳng vào Hồng Miêu luôn vậy.

 



tự kỷ cả tuần vì câu này :thatvong: 

description[TKAH One-Short] Em trong mắt tôi EmptyRe: [TKAH One-Short] Em trong mắt tôi

more_horiz
@ss Elf: cho em post fic này sang 4rum http://angelran.net/forum.php đc hk ạ???

description[TKAH One-Short] Em trong mắt tôi EmptyRe: [TKAH One-Short] Em trong mắt tôi

more_horiz
Thứ nhất là không được post 2 thảo luận liên tiếp, trừ khi post fic,và mỗi thảo luận không được post 1 dòng, có gì em cứ nhays vào ô Edit dưới thảo luận của mình ấy :)))

Cơ mà nee đính chính lại nga, fic này post trong box sưu tầm, tức là nó không phải của nee ah. Nee có nói đi mượn nó ở trên giới thiệu fic rầu nừ. Có thể em cũng biết thế nhưng nee phải nhắc lại, nhỡ em nhầm nee là tác giả thì khổ :))) Trên MB nee chỉ sáng tác fic bakugan thâu :))))
http://me.zing.vn/zb/dt/violetrose_036/14821116?from=my
http://me.zing.vn/u/violetrose_036

Đó là link blog và nick của tác giả, nee xin phép chị ấy và chị ấy nói đăng đâu cũng được, nhưng em phải cre cho chị ấy đã

Vì thế em kết bạn rầu xin phép chị ấy trước khi post fic nhé :)))

description[TKAH One-Short] Em trong mắt tôi EmptyRe: [TKAH One-Short] Em trong mắt tôi

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply