MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?


MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

MB ForumĐăng Nhập
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.

[Bakugan fanfic]: Bóng tối

power_settings_newLogin to reply
+16
arisu_darkon
ranka misaki
shiro_62
Yoriko_WingsWitch
Kantono Fuminsho
izumi_ishiharu1998
Alisa_Kito
Sharon Rainsworth
Mizu Lucifer
annie_izu
Furin
Nakashi Xukasha
Hino Asa
aliceloveshun
Haruko_Alice
DarkWind
20 posters

description[Bakugan fanfic]: Bóng tối - Page 2 Empty[Bakugan fanfic]: Bóng tối

more_horiz
First topic message reminder :

Title: Bóng tối
Author: DarkWind (Yoshikuni Ayumu)
Rating: Tùy mọi người^^
Character and Pairing: Tùy hứng.
Kind: Cổ xưa, ma thuật, bí ẩn, điên rồ và hơi lộn xộn…

Mỗi người đều mang bên mình một quá khứ riêng…Hạnh phúc có, vui tươi có, và đau khổ cũng có …
Mọi thứ đều như một giấc mơ…
Nhưng…cho dù là quá khứ, hiện tại hay tương lai…Tất cả những gì tồn tại bên trong họ đều chỉ là bóng tối…
Chap 1: Hỏa

- Bẩm hoàng tử, có quốc vương và hoàng hậu đến thăm người!
- Rồi…rồi…Ta biết rồi…Ngươi lui đi!
Cậu hoàng tử trẻ phẩy tay ra hiệu cho tên lính lui ra ngoài. Đôi mắt nâu đỏ chăm chú nhìn vào chiếc bia mỏng, cách xa chỗ cậu đứng chừng…mấy chục mét…
“Vút!”
“Phập!”
Chỉ vài phút sau khi “hạ tiễn”, cậu nghe thấy tiếng la thất thanh ở đằng xa. Hình như là hướng mũi tên của cậu đi qua…
Thay vì dùng mũi tên bình thường chuyên dùng cho tập luyện, cậu đã dùng mũi tên lửa để bắn với lí do: muốn thử cảm giác mạnh.
Và…đúng như ý cậu muốn…. “Cảm giác mạnh” ấy đã đến…
- DANMA KUSOOOOOOOO!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!


- Cho nhi thần xin lỗi ạ!-Dan gãi mái tóc nâu bù xù, cười hề hề trước mặt “song thân”. Nhưng, thái độ của cậu không có vẻ gì là đang hối lỗi.
Bóng chiếc kiệu hoàng gia vừa khuất, cậu hoàng tử trẻ bật cười. Tiếng cười khô khốc.
Sâu thẳm trong đôi mắt nâu đỏ kia, cậu chỉ muốn nghiền nát chiếc kiệu xa hoa, lộng lẫy ấy ra thành từng mảnh.
Vậy…phải chăng cú bắn lúc nãy không phải đơn thuần chỉ là vô tình?
Không ai biết được điều đó…
Không ai biết được đằng sau nụ cười kia ẩn chứa điều gì…
Không ai biết…
…ngay cả cậu…

Dan nhảy phóc lên lưng ngựa, phi một mạch ra ngoài cung, bất chấp mọi lời can ngăn từ đám cận thần thân tín nhất.
“Ngươi ngạo mạn quá rồi đấy!”-Một giọng nói có âm vực trầm vang lên trong đầu cậu, rõ như thể người đó đang ở cạnh bên.
- Đó vốn là bản tính trời cho của tôi rồi, vị thần kính mến ạ!-Dan đáp, giọng điệu ngân dài, bỡn cợt.
Cậu đang trò chuyện với Dragonoid-vị thần tối cao bảo hộ vương quốc lửa Nova…


(Dan)
Nghĩ lại cũng thật buồn cười. Chỉ có mình tôi có khả năng nói chuyện với Drago. Thật ra, phải cảm ơn cái lần tôi dám cả gan chui vào điện thờ cấm xem tế lễ…


Một năm trước đây, tại điện thờ thần trong nội địa hoàng cung Nova. Một buổi tế lễ đã được thi hành để cầu phúc cho quốc vương trị vì…

Trước làn khói nghi ngút và ánh lửa mập mờ, hắt ra từ những ngọn đuốc lớn nạm đá ruby sáng loáng. Nước mắt một cô gái đứng đầu đoàn người đang tiến vào điện rơi lã chã…
Hiến tế người sống-hình thức tế lễ cay độc nhất mà quốc sư đương thời ở đây cho tiến hành: Người bị đem làm vật hiến tế sẽ phải cột mình vào trụ đá, đồng thời cứa nhẹ vào cổ tay và chân để máu chảy ra…cho đến chết…

- Khác nào đem người chết ra tế đâu chứ! Sống cái nỗi gì…-Cậu nhóc trốn gần bệ thờ chặc lưỡi, mái tóc nâu rối xù đung đưa nhè nhẹ.
“Ngươi nói đúng!....và có đem gì đến dâng đi chăng nữa, ta vẫn không phù hộ tên quốc vương ấy…”-Một giọng nói lạ cất lên khiến cậu giật mình, suýt bay ra khỏi chỗ ẩn nấp.
Cậu nhìn ngang, ngó dọc rồi thì thầm:
- Ai vậy?
“Ta là Dragonoid…”
- Là thần à?-Cậu hỏi, gương mặt pha lẫn ngạc nhiên và thích thú.
“Ta cũng ngạc nhiên đấy…Không ngờ ngươi lại có thể nghe được tiếng của ta, hoàng tử Dan. Xem ra ý định của ngươi cũng là ý của ta. Ngươi muốn làm gì tùy ngươi. Ta cho ngươi thoải mái hành động…”

Biết Drago đã hiểu được “âm mưu” của mình, Dan nhoẻn miệng cười.

Nghi lễ vừa được tiến hành, những ngọn đuốc mà bọn lính cầm trên tay đột ngột tắt không rõ lí do.
Trong bóng tối, âm thanh nhẹ nhàng của tiếng xé gió lướt qua tai chúng, để lại thứ gì đó kêu lộp độp trên nền đất.

Hoảng sợ…
Những ngọn đuốc nhanh chóng được thắp lên…
Dưới chân bọn lính, chiếc đầu kinh tởm của tên quốc sư lăn lông lốc.

Tiếng la hét….
Tiếng bước chân của những kẻ đang tháo chạy…
Không khí phút chốc trở nên náo loạn.

- Các ngươi thích máu, ta cho các ngươi máu-Dan liếm nhẹ thứ chất lỏng màu đỏ trên thanh gươm sắc lẻm, ngoác miệng cười sau chiếc bệ thờ…
“Vút!”
Âm thanh ấy lại vang lên.
Trong tích tắc, xác người chất đầy nền đất cùng những vũng máu tươi loang lổ. Đâu đó xộc lên mùi dầu hắc, nồng nặc đến khó chịu.
Và…
“Phừng!”
Cả điện thờ chìm trong biển lửa. Lửa bùng lên. Cháy, cháy mãi….Những ngọn lửa nhảy múa trong không gian chết chóc. Điệu vũ đẹp đến mê hồn…
….

- Phía bên ngọn đồi kia là lãnh địa Zephyros, quê hương chị đó!
- Cảm ơn em. Ơn cứu mạng này chị mãi không quên…
Dan gật đầu, vẫy tay chào cô gái-người cuối cùng còn sống sót trong thảm kịch trên.
Mái tóc đen tuyền vừa khuất sau rừng cây, nụ cười ma quái lại xuất hiện trên gương mặt vị hoàng tử đáng mến.
- Nếu thần mà không cản…..thì tôi đã giết luôn chị rồi…
Trong không trung vang vọng lại tiếng Drago thở dài…
…………….

“Vậy giờ ngươi đi đâu?”-Drago lên tiếng, cắt ngang dòng hồi tưởng đang tuôn trào trong Dan.
Cậu lơ ngơ nhìn về phía trước, buột miệng:
- Zephyros…
…….

description[Bakugan fanfic]: Bóng tối - Page 2 EmptyRe: [Bakugan fanfic]: Bóng tối

more_horiz
Lấy xe đưa thư...~~~ ^.~
Alice~~Alice-chan kìa!!!! Alice xuất hiện rùi!!!
Cái tên chap 2- Âm- nghe sao mà ma ma, buồn buồn, cô đọc và lạnh lẽo quá!!
Alice trong đây hơi bị đáng sợ à nha~ Lạnh lùng và ma quái ghê lun~ Cool cự kì~!
Liệu...có phải là bài hát rờn rợn đó của Alice đã khiến ng khách kja biến thành dã thú ko???
Em chờ chap típ của chị! :bye:

description[Bakugan fanfic]: Bóng tối - Page 2 EmptyRe: [Bakugan fanfic]: Bóng tối

more_horiz
Chẵng lẽ Alice giết người đó???

Mà có phải Mas là anh 2 của Alice ko???

description[Bakugan fanfic]: Bóng tối - Page 2 EmptyRe: [Bakugan fanfic]: Bóng tối

more_horiz
Chap 3: Phong

- Thoải mái quá!!!-Dan nằm dài trên ngọn đồi đầy hoa bồ công anh lộng gió, hét vang một cách sung sướng.
Đốt cháy kiệu, mở chuồng cho bầy voi tràn vào chánh điện, giết người, phóng hỏa điện thờ…Không việc gì cậu chưa làm qua, ngoại trừ việc ra khỏi bức tường thành hoàng cung.
Đây có thể nói là lần đầu tiên cậu được tận hưởng cảm giác tự do…
Tự do ư?
….cũng không hẳn…
Tự phụ, ngổ ngáo, ngông cuồng, phá phách…Trước đây cậu đâu có như vậy….
Nhưng…kể từ cái ngày hôm đó. Mọi thứ trong cậu đột ngột thay đổi…
Cái khoảnh khắc đáng ghét kia lúc nào cũng hiện về, rõ mồn một.

Chuyện gì đã xảy ra với Dan á?!
…không ai biết.



Gió nổi lên, ngọn gió mát cuốn đám hoa bồ công anh bay thẳng lên trời, để rồi đột ngột ngừng hẳn cho chúng rơi lả tả trong không khí.
Chúng giống như tuyết. Tuyết trắng và hoa cũng trắng…
- Ước gì mình được thấy tuyết rơi một lần nhỉ?-Dan buột miệng nói bâng quơ.
- Ở đây không có đâu, hoàng tử…
Một giọng nói điềm tĩnh, pha chút lạnh lùng cất lên khiến Dan giật mình bật dậy.
Vâng, là một hoàng tử ngổ ngáo….nhưng đôi lúc cũng có những thứ làm cho cậu giật mình.
Dan đảo mắt một vòng rồi dừng lại ở chỗ con tuấn mã của mình. Bên cạnh nó, một cậu thanh niên với mái tóc đen dài đứng đấy, tay vuốt nhẹ lên đầu ngựa để nó đừng phát hoảng mà bỏ chạy.
- Ngươi là ai? Ta đâu có quen ngươi?
Cậu hoàng tử chột dạ. Lỡ như tên đó là người của hoàng gia, thế nào cậu cũng bị tóm về Nova mà không cần giải thích lí do.
Cậu ta ngước lên, đôi mắt hổ phách lạnh lùng nhìn như xoáy sâu vào Dan. Dường như hiểu được suy nghĩ của vị hoàng tử, cậu quay bước đi, bỏ lại lời nói vang vọng trong gió:
- Tôi không phải người Nova....
- N-Này!!!!! Ngươi đi đâu vậy?
Dan vội chạy theo. Nhưng bóng cậu thanh niên lạ kia đã biến mất. Giống như một ngọn gió, đến rồi lại đi, không rõ nơi bắt nguồn...

Trí tò mò trỗi dậy trong Dan, cậu thả cho con tuấn mã tự quay về Nova rồi một mình đi xuống thung lũng phía bên dưới. Cậu nghĩ...có thể do dấu vết đặc thù của hoàng gia ở con ngựa, nên cậu thanh niên đó mới phát giác ra cậu….Dan biết mọi chuyện không chỉ đơn giản là như vậy, nhưng cậu lại không thích suy nghĩ nhiều….
“Mặc kệ! Tới đâu hay tới đó…”

Bỗng...
- Đứng lại, nhóc con!!!!!!
Nghe động, Dan vội nấp vào một bên xem chuyện gì xảy ra. Có lẽ…và cũng có thể cậu đã nhiễm cái trò ẩn ẩn hiện hiện này.
Đằng trước, một cậu nhóc tóc vàng với hai cái chỏm ngộ nghĩnh trên đầu chạy về phía cậu, bộ mặt tái xanh vì hoảng sợ. Nom dáng vẻ, cậu nhóc đó không hẳn là người dân Zephyros…
Phía sau cậu, một đám người hung tợn đuổi theo, trong tay lăm lăm toàn là những thứ vũ khí đáng sợ.

“Sao ngươi không ra cứu tên nhóc đó?”-Drago lên tiếng hỏi.
- Không phải chuyện của tôi…-Dan đáp kèm theo cái ngáp dài. Chuyện nào không làm cậu hứng thú thì có đem vàng ra cho, cậu cũng không thèm.

- Tha cho cậu bé này ngay. Các người gây chuyện ở Zephyros chưa đủ sao mà còn động tới Aqua?
Cậu thanh niên tóc đen lại đột nhiên xuất hiện, lời nói đanh thép như băng đá làm bọn người kia khựng lại.
Im lặng...
Và...cười....
Bọn người ấy ôm bụng, cười như chưa bao giờ được cười. Có tên vừa dứt cơn còn lên tiếng giễu cợt:
- Dòng tộc Kazami giờ hết thời rồi, thiếu gia bé nhỏ ạ. Cậu không dọa được chúng tôi đâu. Tránh sang một bên cho bọn ta làm việc.
Cậu thanh niên im lặng, quắc mắt nhìn bọn người ngang ngược. Cậu đẩy thằng nhóc kia đi, ý muốn cho nó bỏ chạy...càng xa càng tốt...

“Xoẹt!”
Lưỡi gươm vung đến, sượt vào bả vai. Máu chảy ra.... đỏ thắm....
Cậu ta vẫn đứng trơ ra đấy, không hề kháng cự hay phản ứng.

Núp bên trong và chứng kiến tất cả, Dan thở dài ngao ngán:
- Trời ạ...Không biết võ thì đừng có xông vô. Chuốc họa vào thân không à!
“Fire...fire...bellatrix magista...”-Dan đưa hai ngón tay lên trước miệng, lầm rầm như đọc bùa chú.
Áo của tên cầm đầu lập tức bốc cháy lúc hắn vừa định vung thêm nhát thứ hai. Không còn cách nào khác, hắn đành để mặc cậu thanh niên ở đó để tìm cách dập lửa.
- Grrr...tha cho ngươi lần này!!!!
....

Đợi hắn bỏ đi, Dan phá lên cười. Và dĩ nhiên cậu thanh niên kia đã nhận ra sự có mặt của Dan.
- Tôi không cần cậu giúp...-Cậu ta nghiến răng, tay giữ chặt lấy bả vai đang rỉ máu.
- Nè, nè....tên tóc dài kia!-Dan sùng máu-Không cám ơn thì thôi còn ra vẻ nữa hả?
- Tôi là Shun...
Dan tặc lưỡi, gãi gãi mái tóc nâu xù của mình. Bộ dạng nhăn nhó, khó chịu:
- Ừ thì Shun…Mà này! Đã không biết võ hay phép thuật thì sao không chạy đi? Ở đó làm gì cho bị ăn hiếp?
- Không cần cậu lo…..
Shun bỏ đi. Nhanh như lúc cậu ta xuất hiện. Bỏ lại đằng sau cậu hoàng tử với nụ cười quái đản nở rộng trên môi…
….

description[Bakugan fanfic]: Bóng tối - Page 2 EmptyRe: [Bakugan fanfic]: Bóng tối

more_horiz
Bóc tem.
Chap này hay nè. Shun gặp dan rồi nè. Khi nào Shun gặp Alice zi chị???
Em mong chap mới. (Em ko giỏi com nên chỉ com được ntn thôi)

description[Bakugan fanfic]: Bóng tối - Page 2 EmptyRe: [Bakugan fanfic]: Bóng tối

more_horiz
Phong bì!!!~~~
Chap hay quá! Shun gặp Dan rùi....Shun ko phải là hoàng tử... :thatvong: :haiz: ...thuj...mặc kệ đj...
Liệu Shun có gặp rùi like Alice ko chị?
Chờ chap sau của chị nhìu

description[Bakugan fanfic]: Bóng tối - Page 2 EmptyRe: [Bakugan fanfic]: Bóng tối

more_horiz
Shun...bị thất thế *khóc*, Shun...hỏk bik zõ *chấm nước mắt*, Marucho...bị đánh đuổi *rơi lã chã*

description[Bakugan fanfic]: Bóng tối - Page 2 EmptyRe: [Bakugan fanfic]: Bóng tối

more_horiz
ôi vậy là Dan cứu... cứu Shun ư???
Tội nghiệp Marucho bị đuổi.
Mình chỉ tò mò vì
cái ngày hôm đó. Mọi thứ trong cậu đột ngột thay đổi…
Cái khoảnh khắc đáng ghét kia lúc nào cũng hiện về, rõ mồn một.
không biết thực ra nó là cái gì nữa. cái gì đã khiến Dan trở nên như thế.
Mong chap mới bạn nhé! hì

description[Bakugan fanfic]: Bóng tối - Page 2 EmptyRe: [Bakugan fanfic]: Bóng tối

more_horiz
@Haruko: Nếu các nhân vật chính đều là công chúa vs hoàng tử hết thì...hơi ngộ nên sẽ có vài người ngoại lệ ấy mà^^
@Haruko + Hino: Chị chủ yếu viết và ghép cặp theo hứng, chắc ba hồi DanXShun, ba hồi AliceXShun :th12:
@Yuki: Cái gì khiến Dan "khùng" như vậy á?! Chưa nói được, hjhj :th16:

Chap 4: Thủy

“Khi một vương triều đã đổ vỡ…
…chỉ còn lại một mình
Sao mà đơn độc quá…Sao mà đau quá…
Có còn ai bên tôi không?
…còn không?”
Khóc…
Nước mắt lại rơi, rơi lã chã trên gương mặt của cậu nhóc chỉ mới hơn mười tuổi…Những giọt nước mắt mới trong làm sao…đẹp làm sao…
Nước mắt cứ như thế rơi rơi….ngấm vào mặt đất…
Dù cho có khóc thế nào đi chăng nữa, nó cũng không giúp cậu lấy lại những điều đẹp đẽ đã mãi mãi mất đi…


- Marucho…lại đây với ta!
- Chuyện gì vậy phụ vương?
Đang ngồi ở thư phòng, cậu nhóc vội gấp sách lại, ngây thơ chạy đến bên cha.
Quốc vương xoa đầu cậu, cười hiền. Ông chậm rãi cúi thấp xuống để nhìn rõ cặp mắt màu xanh thẳm đại dương của con mình.
Rồi...mỉm cười...
- Nếu một mai ta không còn nữa...con hãy thay ta. Hãy làm một vị vua thật tốt, con nhé!

Lắc đầu....
...và khóc...
Ông vẫn thường nói với cậu những lời này. Nhưng không hiểu sao lần này cậu lại khóc. Dường như...có cái gì đó đang mách bảo cậu, rằng điều này sẽ nhanh chóng xảy ra....không lâu nữa thôi....
Cậu không muốn, thật sự không muốn...
......

Cậu nhớ...ngày hôm đó cậu cũng đã khóc nức nở giống như bây giờ. Cái ngày vương triều Aqua hoàn toàn sụp đổ...dưới ngọn lửa bất diệt từ vùng đất Nova...
Lửa cháy mãi, cháy mãi. Lửa hát lên khúc ca diệt vong cho một vương quốc đáng thương đang dần lụi tàn.
Lần lượt từng người, từng người ngã xuống trước mắt cậu...
Họ muốn cậu chạy trốn...
Họ muốn bảo vệ cậu...

Bỏ chạy trong sợ hãi, không tùy tùng, không người thân...Cậu đã tìm đến Zephyros. Và rồi lại bị bọn lưu manh bắt nạt...
Có còn gì hơn không?

“Cộp!”
Marucho ngước lên, trước mặt cậu hoàng tử nhỏ là vị ân nhân đã liều mạng giúp cậu ban nãy-Shun. Cậu ta đứng đó nhìn cậu, im lặng...
Cái không khí im lặng đáng ghét.
Không kìm được, cậu nhóc lao vào người Shun mà đánh. Những cú đấm yếu ớt.
- Tại sao? Tại sao lại phải bảo vệ tôi? Tôi có đáng gì cho các người bảo vệ đâu chứ? Tại sao? TẠI SAO VẬY HẢ?!!!!!!
- Tôi cũng không biết...-Shun trả lời. Đôi mắt hổ phách vẫn dán chặt vào mái tóc vàng óng của cậu nhóc, giờ đang níu áo cậu mà òa lên nức nở như một đứa trẻ không nơi nương tựa.
Thật là vậy rồi còn gì...
Cậu hoàng tử nhỏ...giờ đã không còn là hoàng tử nhỏ. Aqua giờ đã là thuộc địa của Nova....Cậu thực sự không còn là ai nữa rồi...

- Tên gì?
Im lặng được một hồi lâu, Shun lên tiếng hỏi. Tay mân mê vuốt nhẹ mớ tóc vàng như muốn vỗ về cậu nhóc.
- Ma...M-Marucho...-Cậu nhóc khẽ đáp trong tiếng nấc nghẹn.

“Mất hết tất cả ư?”
Nhìn qua kí ức còn lại của Marucho trong biển lửa, Shun thở dài bỏ tay ra. Cậu nhóc này cũng giống như cậu, lạc lõng bơ vơ, không còn ai bên cạnh, tủi thân nghĩ về một quá khứ đã suy tàn...
Mà...kẻ gây ra mọi chuyện cũng chính là cái nơi mang tên Nova...
- Lại là nơi đó...-Cậu khẽ nghiến răng.
- Nơi đó là nơi nào?
Dan bất ngờ đưa đầu vào khiến cả hai suýt bật ngửa vì hoảng hồn. Riêng cậu chàng thì bật cười khoái chí.
- Sao?-Dan nhảy từ mái nhà trên cao xuống, nhẹ nhàng như một con mèo. Cậu quay lại nhìn Shun, cười nham hiểm-Nơi đó là nơi nảo nơi nào vậy?
Đáp lại nụ cười “nguy hiểm” của vị hoàng tử vẫn chỉ là ánh mắt băng giá từ cậu thanh niên tóc đen.
Shun không thích những kẻ như cậu ta. Đặc biệt, Dan lại là người của vương quốc lửa-một vương quốc chiến tranh.
Gây đau thương cho người dân Lục Quốc. Có gì hay ho chứ!
- Bọn hiếu chiến…-Shun lầm bầm.
Dan nghiêng nghiêng đầu. Giả vờ như không nghe thấy những lời đó, cậu nở nụ cười “thân thiện”.
- Ôi dào! Anh bạn này sao khó làm quen quá vậy? Tôi có ăn thịt ai đâu?
- Không ăn thịt…nhưng lại uống máu người khác…
Cả Dan và Shun quay lại nhìn Marucho, họ thực sự bất ngờ trước giọng nói mang âm vực trầm từ cậu nhóc. Đôi mắt màu xanh trong veo ban đầu phút chốc hóa đỏ thẫm.
Phía sau lưng cậu, con thằn lằn khổng lồ hiện ra, bệ vệ uy nghi như một vị thần.
“Cút đi! Bọn Nova đáng khinh…”
….

p.s: oaaaa...Al_Mas ơi...bạn đâu rồi :((


Được sửa bởi Yoshikuni Ayumu ngày Sun Feb 12, 2012 11:44 am; sửa lần 1.

description[Bakugan fanfic]: Bóng tối - Page 2 EmptyRe: [Bakugan fanfic]: Bóng tối

more_horiz
Tem nhá.

Mối hận nhà Nova thật đáng sợ.

Kon thằng lằn là Predetor đúng ko chị?

description[Bakugan fanfic]: Bóng tối - Page 2 EmptyRe: [Bakugan fanfic]: Bóng tối

more_horiz
phong bì ~
tội Marucho wa', Nova thật là ác độc hủy diệt cả 1 vương quốc ~
thằn lằn là bợn Predator nhể, mong chap mới ah ~

description[Bakugan fanfic]: Bóng tối - Page 2 EmptyRe: [Bakugan fanfic]: Bóng tối

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply