Chap mới đây mọi người ơi :
Chap 11
Việc 2 nhóm học sinh nổi tiếng của 2 trường nổi tiếng (ờ thì cái bọn thách đấu với brawler cũng nổi tiếng lắm chứ bộ, mỗi tội bọn nó không biết) thách đấu lẫn nhau nhanh chóng lan ra cả thành phố. Hôm sau tới lớp, brawler không ngừng nhận được ánh mắt ngưỡng mộ của các học sinh khác. Đương nhiên, vốn dĩ họ đã quá tuyệt vời, nay còn thêm vụ thắng oanh liệt (tới nỗi không???) nên càng nhận được nhiều tình cảm của người hâm mộ hơn.
Chàng Dan nhà ta luôn tự hào với cái em nữ vây quanh (thực ra Dan cũng có 1 lượng fan nữ “nho nhỏ”, đã là thành viên brawler thì ai chả có fan) chính chàng đã là người ghi “quả bóng vàng” cho trận bóng đá với Conan hôm qua. Các em ngưỡng mộ tấm tắc khen. Anh chàng này càng sung sướng phổng mũi mà đâu có ngờ sau đó vào lớp phải chịu đòn của Runo về sự tự mãn đó
2 giờ chiều tại sân vân động Tokyo hôm đó
-Sao, mấy người đã nghĩ ra sẽ thi trò gì chưa?_Dan hỏi
Hattori trả lời
-Rồi.
Con nhỏ có mái tóc ngắn được bờm ngược bước lên phía trước. Nó đưa mắt nhìn cả đám brawler rồi lên giọng:
-Trước hết là cuộc thi nhan sắc. Mỗi bên chỉ cần 1 người tham gia. Và đương nhiên bên Conan, nữ hoàng Sonoko này sẽ là đại diện
Julie làm điệu bộ sặc nước:
-Ghê qúa ta, nữ hoàng ở đâu ra vậy
Con nhỏ Sonoko đó tức tối nhìn Julie, cao giọng
-Con nhỏ này có vẻ ghê ta, mi có dám thách đấu với ta không?
-Ok!_julie chống nạnh_Vậy mi tính đấu như thế nào
Sonoko che miệng cười kiểu của các tiểu thư và giơ lên 1 tờ tạp chí:
-Mi biết cái này không?
-Tạp chí Herworld thì ai không biết. Tạp chí nổi tiếng nhất thế giới dành cho phụ nữ, gồm tất cả các mục từ thời trang, bí quyết làm đẹp đến sự kiện, nhân vật nổi tiếng,...
Cứ thế Julie tuôn một tràng khiến cho không chỉ brawler mà cả đám Conan cũng phải ong ong đầu óc. Sau cùng khoảng 30 phút sau, cô nàng cũng chốt lại:
-Ý mi là sao?
Sonoko mất 5 giây sau câu nói của Julie để đầu óc bớt choáng, định thần lại và nói;
-Nếu mi đã biết nhiều như vậy thì chắc mi cũng biết, người được chọn làm ảnh bìa của tạp chí Herworld phải là người nổi tiếng và đặc biệt, phải ĐẸP. Nếu ta và mi cùng đi phỏng vấn thì ai là người được chọn làm người mẫu trang bìa sẽ là người thắng cuộc
-OK, đi liền_ Julie đáp
Billy kéo tay Julie lại phía mình, hỏi nhỏ:
-Này Julie, nhắm được không vậy
-Billy không tin tưởng Julie sao! Yên tâm đi, con nhỏ đó còn lâu mới quyến rũ bằng 1/10 Julie.
Và 10 phút sau đó, tất cả bọn nó đã tới nơi đặt văn phòng đại diện của tạp chí Herworld ở Nhật. Tất cả nhân viên đều nhìn vào bọn nó chỉ trỏ : “Sao hôm nay lại có cả đoàn người mẫu tới đây thế này”. Chẹp, vinh hạnh quá
Bọn nó tới gặp trực tiếp tổng biên tập để đăng kí, đó là 1 ông già tầm 40, cao và gầy, đeo 1 cặp kính vuông.
-Chào ông tổng biên tập, tôi tới đây xin phỏng vấn để làm người mẫu ảnh cho quý tạp chí có được không?_Sonoko mở lời
Ông tổng biên tập nhìn thấy con nhỏ, vội vàng đáp
-Ôi vinh hạnh quá thưa tiểu thư. Tôi còn không nghĩ mình có vinh dự mời tiểu thư tới làm người mẫu trang bìa cho chúng tôi, vậy mà hôm nay đích thân tiểu thư lại tới ngỏ ý. Tôi sẽ gọi nhiếp ảnh gia tới ngay
Cả đám Conan cười đắc ý. Hóa ra Sonoko là con gái của nhà Suzuki, 1 trong những cổ đông lớn nhất của tạp chí này, ông tổng biên tập chả cần biết con nhỏ đó xinh đẹp hay không cũng quắn đít lên mà xếp nó vào vị trí người mẫu ảnh.
Trước nụ cười đắc thắng của bọn nó, brawler tức sôi người, nhưng Julie vẫn thản nhiên, thậm chí nở 1 nụ cười, bước lên trước mặt ông tổng biên tập mà nói:
-Chào ông
-Ồ, tiểu thư Makimoto, thật không ngờ hôm nay tiểu thư lại hạ cố tới đây. Xin lỗi vì đã không đón tiếp chu đáo_Ông ta rối rít
Không chỉ có bọn Conan mà ngay cả brawler cũng thấy ngạc nhiên hết sức, quay sang hỏi nhau rốt cuộc là thế nào
-À, tôi và cô Suzuki tới đây đều để phỏng vấn, đương nhiên ông chỉ có thể chọn 1 trong 2 chúng tôi. Và chọn 1 cách công bằng.
Mấy chữ sau, Julie nhấn mạnh. Ông tổng biên tập có vẻ rối trí hết sức, lại thêm cả 1 lũ cứ xì xầm to nhỏ, ông này bực quá quát cả lũ im lặng, ra ghế chờ mà ngồi.
Bình thường thì bọn nó sẽ chẳng tha cho cái tội vô lễ đó. Nhưng do máu hóng hớt dâng cao nên bọn nó ngồi im re chờ kết quả.
Cùng lúc ấy phóng viên và nhiếp ảnh gia cũng lên tới nơi:
-Tổng biên tập, người mẫu ảnh đặc biệt mà ông nói đâu ạ?
Ông tổng biên tập chỉ vào 2 cô gái đang đứng đúng kiểu “dáng đứng bến tre”, rồi lau mồ hôi hột:
-Là 2 tiểu thư này, nhưng họ nói chỉ được chọn 1 trong 2, vì vậy tôi có ý nhờ các anh xem giúp ai xứng đáng hơn.
-Có gì khó đâu, chỉ cần tới phòng chụp, xem trong 2 cô này ảnh của ai đẹp hơn thì được chọn thôi_ông nhiếp ảnh gia nói
-Ừ_ông tổng biên tập quay sang 2 cô gái_có được không 2 tiểu thư
-Sao cũng được_2 cô nàng đồng thanh
Thế rồi cả đám lại rồng rắn kéo nhau đến phòng chụp hình. Đúng là nơi làm việc của tạp chí nổi tiếng, đến cái phòng chụp ảnh cũng rông thênh thang, bên trong thì toàn những thiết bị hậu kì hiện đại.
Trong lúc chờ mấy ông kia làm việc, bọn nó hỏi Julie:
-Này, sao ông tổng biên tập đó có vẻ nhún nhường trước bạn vậy, còn hơn cả đối với con nhỏ Sonoko đó.
-Vì tập đoàn Makimoto là cổ đông lớn nhất của chi nhánh tạp chí Herworld ở Nhật mà_Julie tươi cười
-HẢ!_cả lũ té cái rầm
Thật không ngờ bấy lâu nay Julie cứ giấu kín, chả nói gì cho bọn này biết cả. Đáp lại Julie chỉ thản nhiên:
-Có gì đâu, mấy cái liên quan tới thời trang trong nước đều thuộc quản lí của nhà Makimoto mà.
Hết biết!
Sau độ 10 phút bàn bạc, mấy ông nhiếp ảnh gia và phóng viên, nhân viên thời trang tới đưa cho Julie và Sonoko 2 bộ trang phục mới nhất của hãng thời trang Cover nổi tiếng, đề nghị bọn nó thử để chụp hình.
Sonoko trang điểm hơi đậm, mặc 1 bộ đầm màu đỏ chót, trên đầu là 1 chiếc mũ có gắn lông chim cũng màu đỏ, đôi giày cao gót của cô nàng màu đỏ có gắn đá cùng mấy thứ dây rợ lằng nhằng khác. Đúng như mấy ông bà nói : “ Người đẹp vì lụa, lúa tốt vì phân”, trong bộ trang phục này cô nàng trông xinh đẹp hơn khi mặc bộ đồng phục của Conan nhiều. Mấy ông nhiếp ảnh gia quanh đó cứ gọi là lác mắt. Cô nàng đứng vào phông, sau khi ánh sáng, gió, máy móc đã chuẩn bị sẵn sàng, cô nàng bắt đầu tạo dáng để chụp. Mỗi bức cô nàng lại đứng 1 kiểu, cười tươi rói, mấy ông nhân viên cứ gọi là khen nức nở. Xong loạt ảnh 30 tấm của cô nàng thì tới lượt Julie.
Julie chỉ trang điểm nhẹ nhàng, mặc 1 bộ đầm không dây màu trắng có viền vàng và nâu, nổi bật trên nền da ngăm ngăm của cô nàng. Mái tóc bạch kim của Julie đã được xõa ra, vén lệch sang 1 bên và cài trên đó là 1 chiếc kẹp tóc hình hoa phong lan, bằng đá quý nên cứ lóng la lóng lánh. Cô nàng không đi giày cao gót mà...đi chân trần. Các bức hình của Julie đều tỏa ra sức quyến rũ của con gái, và đôi môi kẻ chỉ của cô khi cười thì duyên hết cỡ. Anh chàng Billy nhà ta nhìn từ xa mà xịt máu mũi không biết bao nhiêu lần, ngất lên ngất xuống.
Chụp xong, ảnh của 2 người này được accs nhân viên đem ra supper soi đi soi lại không biết bao nhiêu lần. Rốt cuộc họ đưa ra nhận định: Sonoko đẹp thật, nhưng kém Julie ở cái duyên và sức hấp dẫn. Trông Julie rất có phong cách của thời đại mới, hợp với tạp chí này hơn. Và dù rất khó khăn để đưa ra quyết định nhưng ban biên tập vẫn phải chọn Julie làm người mâu trang bìa số tới.
Ra khỏi văn phòng tạp chí, bọn nó cười siêu kiêu với bọn Conan, bọn này bây giờ đang bí xị.
-Sao hả, chúng tôi thắng rồi nhé_Billy và Julie không giấu khỏi vui mừng
-Chỉ có bấy nhiêu thôi thì nhằm nhò gì. Con gái không chỉ đẹp mà còn phải giỏi cả nữ công gia chánh nữa. Trong đám con gái bọn mi, đứa nào dám thách đấu với ta_Kazuha lên tiếng
Lập tức chưa cần biết có sự đồng ý hay không, cả bọn đã đẩy Alice lên phía trước. Alice ngập ngừng nhận lời:
-Vậy thì...lần này...sẽ là tôi
Kazuha cười khẩy rồi nói:
-Nữ công gia chánh gồm nhiều thứ lắm, nhưng chúng ta chỉ thi về nấu ăn và trà đạo đồng ý không?
Alice gật đầu
Vậy là thêm 1 hồi bàn bạc, bọn nó tới Kanki_nhà hàng lớn nhất tại Tokyo, mà bếp trưởng vốn là đầu bếp nổi tiếng quốc tế.
Tới nơi, Kazuha gặp ông chủ cửa hàng và ngỏ ý muốn có một cuộc thi đấu và hỏi ông cùng các đầu bếp trong này có đồng ý làm trọng tài không thì ông này vội vàng đồng ý ngay. Lí do? Ông nhận ra đám bọn nó (tính cả trường Conan) đều là con cháu của những nhân vật máu mặt tầm cỡ quốc gia trở lên nên khó lòng từ chối. Đã thế ông này khôn tới mức gọi cả đài truyền hình trực tiếp tới để câu khách.
Có đài truyền hình thì bọn Conan càng vênh mặt. Kazuha nói với Alice:
-Lúc này cô có muốn rút lui thì vẫn còn kịp, lên truyền hình mà thua thì ê mặt lắm đấy.
Nhưng Alice nhà ta dù gì cũng là người của brawler, trước tình huống này bản lĩnh cô nàng vững vàng hơn bao giờ hết:
-Người nói câu đó là tôi mới đúng.
Kazuha chỉ trao cho Alice 1 cái nhếch mép rồi sau đó lủi vào trong đám phóng viên đang vây quanh.
Cuộc thi bắt đầu (mọi người tưởng tượng cái sân thi đấu nó giống với cuộc thi Vua đầu bếp trên VTV3 hộ Dương nhé), đề thi là chọn 1 món ăn bất kì và chế biến trong vòng 1 tiếng. Đầu bếp không chỉ là ông chỉ cửa hàng Kanki cùng các đầu bếp ở đây mà còn có cả 1 số phóng viên ẩm thực nổi tiếng .
Bọn nó ở bên ngoài lo lắng không biết Alice sẽ làm ăn thế nào. Dù biết cô nàng là người vô cùng khéo léo và riêng khoản nấu nướng thì vượt trội so với cả đám nhưng ai nấy cũng thấy hồi hộp, vì sợ rằng liệu Alice có chịu được áp lực của cuộc thi mà bình tĩnh hay không, với lại bọn nó cũng chưa biết khả năng cô nàng Kazuha kia như thế nào. Trái với bọn nó, bọn Conan rất bình tĩnh, còn Kazuha vừa nấu ăn vừa trả lời phỏng vấn của mấy ông phóng viên 1 cách điềm nhiên.
Quả thực trông Alice có vẻ căng thẳng, và khi mấy ông phóng viên tới phỏng vấn thì cô càng có vẻ mấy bình tĩnh. Đáng sợ nhất là câu hỏi của 1 ông:
-Cô là ai? Tại sao lại thách đấu với tiểu thư Kazuha?
Bọn nó tưởng câu hỏi này sẽ làm Alice nao núng, dè đâu nghe xong cô nàng lại bình tĩnh hơn, trả lời cứng cỏi:
-Tôi là 1 học sinh của Baface Code, và không phải tôi thách đấu với cô ấy mà chính cô ấy thách đấu tôi. Chúng tôi muốn chứng tỏ cho nhau thấy học sinh của trường nào tài năng hơn.
Vớ được câu trả lời này, mấy ông phóng viên lại dí mặt vào ống kính mà chuyển sang chủ đề 2 trường Baface Code và Conan vốn đã là địch thủ của nhau, 2 trường luôn tranh giành vị trí trường THPT giỏi nhất toàn quốc. Hazz, đúng là mấy ông phóng viên, 8 bất chấp điều kiện thời tiết (liên quan???)
30 phút đầu đã trôi qua, Kazuha đã xay gạo thành bột rồi trộn với sữa thành 1 dung dịch nhão. Sau đó cô nặn thành từng viên tròn xoe như bánh trôi cùng 1 số loại gia vị khác, rồi đem chiên kĩ.
Cùng lúc đó Alice đã hầm nhừ xương ống cùng với xương sườn, bắt đầu chắt nước cốt ra.
Thời gian cứ thế trôi. Trong khi Kazuha đang pha chế 1 thứ nước siro thì Alice xắt củ cải đỏ ra thành từng khúc vuông vắn. Dù chưa món nào hoàn thành nhưng mùi thức ăn đã bay thơm nức. Tệ nhất là tên Dan, nhỏ dãi ra khiến không chỉ Runo mà tất cả brawler đều xấu hổ, xông vào tẩn cho 1 trận.
Chỉ còn lại 15 phút, Kazuha lăn những cái bánh tròn vàng ươm đã được chiên kĩ qua thứ nước siro vừa chế, cô nàng sử dụng thêm một chút nước hoa hồng, đầu nhụy hoa nghệ tây và một số loại rau thơm, món ăn trong thật hấp dẫn.
Còn Alice đã vớt chỗ củ cải đỏ được xắt đã rồi ngâm vào nước lạnh ra, cho vào hầm với nước xương cùng với vài lá nguyệt quế. Sau rồi nêm gia vị, có vẻ món ăn của Alice đã hoàn thành.
2 cô nàng cùng bắt tay vào công việc trang trí. Món nào cũng bắt mắt. Của Kazuha thì đĩa bánh có màu nâu vàng, trông giống thịt kho tàu, những viên bánh tròn xoe trông chẳng khác gì mấy viên ngọc. Còn món của Alice thì những viên củ cải đỏ vuông vắn nửa ngập trong nước dùng, màu đỏ của củ cải, xanh của lá nguyệt quế cùng vàng của những cánh hoa trang trí trong rất đẹp. Cả 2 món ăn đều tỏa ra mùi hương quyến rũ.
Trước mặt ban bánh khảo, lộn, ban giám khảo, Kazaha vui vẻ giới thiệu món ăn của mình là món Bánh sữa trứng Gulab Jamun của Ấn Độ, có cách chế biến và hương vị như thế nào. Giám khảo nếm xong nhìn nhau rất hài lòng và không ngớt lời khen Kazuha. Tới lượt Alice, cô nàng nói món mà cô nấu là Borscht - Súp củ cải, Ukraine, một trong những món ăn ưa thích của người Nga. Giám khảo ăn thử, bất giác tròn mắt nhìn nhau. Cả đám brawler bắt đầu lo lắng không biết chuyện gì xảy ra. Bỗng 1 ông hỏi:
- Cô có cho thêm gì vào đây không? Ý tôi là so với cách chế biến thông thường
Alice thành thật
-Tôi có cho thêm 1 chút hành tây xay nhuyễn vào nước sốt để tăng vị ngọt của củ cải và át mùi cay của lá nguyệt quế.
Ông giám khảo bật dậy:
-Quả là tuyệt vời!
Sau đó ông ra hiệu cho ống kính máy quay hướng thẳng vào mình và tuyên bố:
-Tôi là 1 chuyên gia ẩm thực mà chưa bao giờ được nếm 1 món ăn ngon đến thế này. Tôi đã được ăn Borscht không dưới 1 lần khi sang Nga công tác, nhưng quả thực cô bé này mới cho tôi thấy hết cái tinh túy của món ăn này. Cô bé đã có sáng tạo rất lớn trong chế biến. Món ăn của cô bé Kazuha quả thực rất ngon, nhưng chỉ là thành công với những công thức có sẵn, còn cô bé này không chỉ tạo ra một món ăn có đủ hương, sắc, mùi vị mà còn là cả sự sáng tạo của 1 đầu bếp kinh nghiệm. Vậy nếu các giám khảo ở đây tán thành thì tôi sẽ tuyên bố cô bé này thắng cuộc.
Mấy ông giám khảo xung quanh gật đầu cái rụp rồi lại cúi xuống ăn món súp của Alice như muốn chứng tỏ rằng đó là 1 món ăn tuyệt vời mà họ không thể dứt ra được.
Đám brawler sung sướng ôm chầm lấy nhau vì chiến thắng này. Khổ thân Alice, bị cánh phóng viên vây quanh phỏng vẫn, mãi đế khi thoát ra được lại bị mấy ông đầu bếp xúm lại ...xin chữ kí và công thức nấu món vừa rồi.
Bọn Conan, đặc biệt là con nhỏ Kazuha đó tức nổ mắt, hậm hực suốt.
mãi 1 tiếng sau cánh phóng viên và 1 số “người hâm mộ bất đắc dĩ” kia đã vãn, Kazuha tiến lại phía Alice và nói:
-Vẫn còn cuộc thi trà nữa, chúng ta tiếp tục thôi.
Mizuo tiến lại gần Alice, rỉ tai cô lại 1 lượt những bí quyết cốt yếu nhất trong trà đạo, đặc biệt khuyến cáo Alice phải bình tĩnh, để tâm thanh thản bởi yếu tố quan trọng nhất của trà đạo chính là tinh thần người pha.
Alice vui vẻ nghe theo, dù gì Mizuo cũng là bậc thầy trong lĩnh vực này. Quá trình thi thố tác giả không nói cụ thể, nhưng phần thắng nghiêng về Alice, 1 phần cũng là nhờ lời dặn của Mizuo, còn Kazuha do vụ thua vừa nãy, tức quá nên tâm trạng không tốt, trà pha suýt nữa bị đánh giá là hỏng.
Thua 1 cách vô cùng đau đớn, đám Conan hẹn bọn nó mai lại đấu tiếp, vì bây giờ quả thực cũng muộn rồi.
Brawler hôm nay rất vui mừng vì thành tích “oanh liệt” hôm nay, đương nhiên Julie và Alice là 2 nhân vật chính của sự khen ngợi. Trong khi Alice ngại ngùng với những lời khen ấy thì Julie vui vẻ đồng tình “tự sướng”.
-Có thi bao nhiêu lần thì bọn mình vẫn thắng chúng thôi. Bọn nó càng thi thì càng tổ làm xấu mặt mình thêm_Dan vừa ngáp vừa nói, dù không làm gì nhưng cả ngày dài theo dõi cuộc thi đúng là mệt thật
-Đúng thế_Runo tán thành lời nói ấy
Và quả thực có phải như thế? Rằng lúc nào bọn nó cũng thắng đám Conan không?