MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?


MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

MB ForumĐăng Nhập
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.

[Bakugan Fanfic] Trick and Treat ~~!!

power_settings_newLogin to reply
+12
Arisu Kamiko
Miku_Kazami
bóng tối bao trùm
Elfin-Ingram
Yoriko_WingsWitch
Carol Rido
Aikiko_WingsSniper
Nấm Cười
annie_izu
arisu_darkon
ranka misaki
Kantono Fuminsho
16 posters

description[Bakugan Fanfic] Trick and Treat ~~!! Empty[Bakugan Fanfic] Trick and Treat ~~!!

more_horiz
Note: Tình hình là cái fic Vermouth đã mất trắng đến gần 3 chục chap, để khôi phục lại sẽ mất 1 khoảng thời gian khá dài, cơ mà tác giả không (muốn) thích cảm giác bị nợ fic nên lôi cái fic cũ từ ngày xửa ngày xưa ra post để mém nhai tạm
Tittle: Trick and Treat ~~!!
Author: Tsubasa Kumiho
Gerne: mystery, soft-horror, shounen-ai/soft-yaoi
Summary:
- Này, có thể cho em biết thứ âm thanh gì cứ lướt qua tai em vậy? Hình như nó đang... khao khát một điều gì đó từ đáy vực thẳm đầy màu tối đen...? Sự cô đơn và quạnh hiu mà nó mang đến hệt như một khúc nhạc... và nó đã làm em đau đớn... Liệu đó có phải tiếng hét vang vọng từ nơi chốn ngục tù địa phủ - nơi mà không một tia sáng yếu ớt mong manh có thể tồn tại, hay chỉ đơn thuần là tiếng gió nhẹ lướt qua?...
- Đừng doạ anh nữa! Em toàn nghe gì...
- Em không hề muốn làm anh sợ, anh trai à, nhất vào ngày Halloween này. Nhưng, anh hãy nghe xem... Có tiếng ai đang nói...
“Neh~ Choudai~ Fufu~”




Chap0: Đêm Hội Ma
Trước khi câu chuyện của chúng ta bắt đầu, xin kể các bạn nghe một câu chuyện nhỏ, về hai anh em song sinh trong ngày Halloween vỡ vụn..., và hai con búp bê vải mang trong mình một thứ lời nguyền vĩnh viễn không hoá giải được...

Chúng ăn mặc như hai phù thuỷ nhí, cầm chiếc giỏ bí ngô đi gõ cửa xin kẹo. Cậu bé tóc đen với cặp mắt sắc lạnh màu hổ phách và em gái song sinh tóc màu dương đậm và cặp mắt ngọc lục bảo lạnh lùng.

Đã gần nửa đêm, và giỏ kẹo cũng đã đầy...

Chúng bỗng để ý đến một ngôi nhà, một ngôi nhà hoang. Ngôi nhà bằng gỗ gần như đã mục nát, xung quanh là những hàng cây đen ngòm không một chiếc lá. Chúng thấy có một căn phòng sáng đèn, và bên cửa sổ thấy thấp thoáng tóc ai màu nâu sáng che gần hết đôi mắt thấm màu lửa. Những ánh mắt lạnh lùng nhìn nhau, không nói một lời...

Cảnh cửa cót két hé mở, chỉ có thể thấy bên trong đó là một tấm vải trắng rách treo ngược trên trần nhà. Hai đứa trẻ bước vào khoảng không gian quạnh hiu ấy, trong khi cánh cửa cứ từ từ đóng lại...
Thế rồi người ta không còn gặp lại hai đứa trẻ ấy nữa... cho đến một ngày...

Cho đến một ngày... người ta thấy chúng đang ngồi dưới một gốc cây bạch dương. Vẫn địa điểm ấy, vẫn không gian ấy, chỉ có căn nhà là biến mất... Chúng ngồi đó, trên tay ôm một con búp bê vải giống hệt hình, khoé miệng đọng lại một màu máu đỏ tươi...

Kẻ vô danh mang mái tóc màu nâu sáng kia đã làm gì chúng? Không ai biết, không ai hay. Và hai con búp bê vải tượng trưng cho một mảnh tâm hồn vỡ vụn còn sót lại ấy, đã quyết định trả thù, bằng cách...

Tìm và giết tất cả những ai mang mái tóc màu nâu sáng... đúng vào ngày Halloween,... khi màn đêm đã buông, khi ánh trăng đã rạng...
...

Đêm ấy, cũng là một đêm Halloween, một đêm Halloween khác. Và cũng chính là thời điểm... để cặp song sinh tội lỗi ấy đi săn lùng những đứa trẻ tóc nâu...

Ánh sao lấp lánh trên màu áo đen tối của bầu trời. Mây mù che khuất một phần của ánh trăng, như thể nó đã bị ăn, bị giằng xé, bởi những linh hồn trong mọi bóng ma, đói khát, thèm máu, hơn trăm năm nay không một miếng thịt để ăn, không một giọt máu mà uống...

Dưới phố, mọi nhà đều sáng đèn, được trang trí tựa như những cái lò quỷ quái. Phẩm màu được trộn để tạo ra những làn khói mù mịt mỗi khi có một đứa trẻ đến gõ cửa. Thế rồi, sau làn khói ấy, sẽ hiện ra một nhân vật quái dị, bột bôi trắng xoá khuôn mặt, cánh dơi gắn sau chiếc áo choàng và bộ comlê đen, răng nanh và móng vuốt vừa dài vừa sắc. Hoặc đó cũng có thể là một lão phù thuỷ da xanh, tóc trắng, mũi nhọn mà mụn cơm trên cằm, đôi bàn tay thô kệch, mũ chóp nhọn và bộ áo dài đen trúi cổ lỗ. Hay là một xáp ướp với những dải băng trắng đôi chỗ thấm vài giọt máu, hay là một con quỷ sừng đỏ cầm đinh ba, mà cũng có thể là con ma trong tấm vải trắng rách...

Sau một màn hù doạ nhỏ, tất cả những con ma cà rồng Dracular, phủ thuỷ, zombies hay cả bọn ma cỏ, thực chất là người lớn cái trang, tặng cho bọn quỷ con ít kẹo vào chiếc giỏ bí ngô của chúng. Cuộc chơi sẽ kết thúc vào nửa đêm, lũ trẻ tập hợp lại và chia nhau số kẹo đã “xin” được. Còn phía ngoài những căn nhà ấy, là những cái cây khô quắp nứt nẻ, mảng tơ chăng giữa những cành cây, côn trùng bò lổm ngổm chui ra từ mấy cái hốc cây tối đen...

Tất cả những hình ảnh kinh dị và kì quái nhất thời ấy, chỉ là một màn nguỵ trang, nhặm tạo ra một không khí Halloween vui vẻ, chỉ nhằm mục đích ấy thôi...

Màn kịch về ma quỷ sẽ chấm dứt khi chuông đồng hồ điểm 12 tiếng, tức là chỉ vài phút nữa thôi. Nhưng chính tại thời điểm này, câu chuyện mỡi thực sự bắt đầu...

...

description[Bakugan Fanfic] Trick and Treat ~~!! EmptyRe: [Bakugan Fanfic] Trick and Treat ~~!!

more_horiz
Tem.
Ủa fic này bên nhà cũ mình đọc rồi.
[câu]

description[Bakugan Fanfic] Trick and Treat ~~!! EmptyRe: [Bakugan Fanfic] Trick and Treat ~~!!

more_horiz
Shounen Ai về dan kun và Shun chan bên nhà cũ nè. Kết fic này ghê luôn.
Hóng cháp nha

description[Bakugan Fanfic] Trick and Treat ~~!! EmptyRe: [Bakugan Fanfic] Trick and Treat ~~!!

more_horiz
Chap1: Gặp gỡ
Cậu bé ấy đang đi một mình giữa phố. Giỏ kẹo thì toàn táo là táo trong khi những bạn nhỏ khác đã sở hứu cả núi kẹo, làm cậu thấy nản lắm. Mọi người chỉ quan tâm đến những bộ trang phục kì quái, mà đây lại là điểm mà cậu nhóc kém nhất: bộ đồ màu trắng có gắn một bông hoa hồng nhỏ bên ngực áo trái, chấm hết. Tuy có một mái tóc màu nâu sáng và đôi mắt màu lửa rực lên sâu thẳm tuyệt đẹp, nhưng đó lại không phải điểm nhấn trong một đêm Halloween này. Cậu nhóc cũng thấy tủi thân lắm, nhưng lại chẳng biết phải làm sao...

Và tự nhiên, như những bóng ma, xuất hiện hai con người, ngay trước mặt cậu bé. Gương mặt, mái tóc, cả ánh mắt sắc lạnh đều rất giống nhau, và điểm duy nhất để phân biệt là màu sắc. Mái tóc đen óng và xanh mượt, cặp mắt hổ phách và lục bảo, tạo nên những đường nét bí ẩn và vô cùng khó đoán. Công thêm với bộ trang phục phù thuỷ, trông hệt như hai pháp sư nhỏ tuổi nhưng đủ biết ma lực cao cường vô cùng.

Họ bước quanh, nhìn cậu bé tóc nâu bằng ánh mắt kì lạ, vừa vẻ ranh ma xảo quyệt, vừa ánh lên một vẻ gì đó rất mãn nguyện.

- Cậu bé... Cậu nghĩ mình đang làm gì vậy? - người tóc đen lên tiếng, miệng nở một nụ cười tinh quái.

- Đêm Halloween mà chẳng có lấy một thanh kẹo sao? - những nhón tay nhỏ nhắn dưới lớp găng đen của cô gái tóc xanh nhè nhẹ vuốt lên mái tóc nâu của kẻ thơ ngây tội nghiệp kia.

Run run nhận thấy một luồng không khí nghẹt thở xung quanh mình, cậu gẳng đẩy hai con người kì lạ đó ra xa, lắp bắp:

- Chỉ... chỉ là... mình kém chọn trang phục... nên...

- Nếu vậy thì... - cặp song sinh tiến lại gần - ...hãy đi với tụi mình đến một nơi này. Đảm bảo cậu sẽ rất thích.

- Nhưng mà... cũng gần nửa đêm rồi... Bố mẹ bảo mình phải đúng giờ...

Cậu chưa kịp nói hết lời, thì...

“Chu~”?

Không ngại ngùng, không do dự, mỗi người họ nhẹ nhàng đặt lên mỗi mu bàn tay nhỏ bé của cậu một nụ hôn, rất nhẹ, rất nhanh.

- ...!!! ...!!! ...!!! - cổ họng nghẹn lại chẳng nói được lời, mặt thì chẳng khác gì quả càu chua chín, đôi mắt cứ xoay mòng mòng, tim thì loạn xạ như muốn nhảy khỏi lồng ngực.

- Nào, rốt cuộc thì có đi không? – ánh mắt màu hổ phách tiến đến gần hơn với cặp mắt lửa vẫn còn chưa hoàn hồn – Hay là để tôi phải kiss vào “chỗ này” thì mới chịu? - cậu bé cảm thấy những ngón tay trắng bệch của con người tóc đen kia đặt lên môi mình, cảm giác rõ rệt, không lẫn vào đâu được.

- Đ... Được rồi...!!! - cậu giật bắn người, lùi dần về phía sau, lại cái cảm giác hồi hộp cứ dồn dập đến nghẹt thở ấy – Nhưng mà... cho mình biết tên hai bạn đã...!!!

Cặp song sinh nhìn nhau, rồi mỉm cười dịu dàng với cậu:

- Shun.

- Fabia.

- Shun và Fabia... Nhớ rồi...! Còn mình... là Danma, nhưng cứ gọi mình... là “Dan” thôi nhé? - ấp a ấp úng.

- “Dan-kun” được không?~ - Shun lên tiếng.

- Uhm... Uhm... - cậu gãi đầu gãi tai một cách ngượng ngùng.

Vừa dứt lời, Dan đã thấy mắt mình bị che lại bởi một dải lụa có màu tựa như bầu trời khi có ánh nắng soi sáng.

- H... Hey...! Che mắt thì sao thấy đường...!

- Chớ có lo - mỗi người nắm lấy một bàn tay của Dan - Để tụi mình dẫn đường. Và nhớ là không được ti hí đâu đấy!

- A nhưng mà... – Dan nhắt – Shun và Fabia định đưa mình đi đâu...?

- Gọi “chan” với mình đi.

- Ừ thì... – Dan ngạc nhiên, đầu như sắp bốc khói – Shun...-chan và Fa... Fabia-chan định đưa mình đi đâu... vậy...?

Cả hai cười khúc khích, rồi lại đồng thanh:

- Cậu sẽ sớm biết thôi, Dan-kun~

Dan nuốt nước bọt. Tim cậu lại đập nhanh, lại là cái cảm giác hồi hộp ấy nữa. Cậu thấy hơi sợ, cứ bước đi, bước đi, bước mãi, rồi chẳng còn biết mình đang đi đâu rồi nữa. Cũng chẳng còn nghe thấy tiếng mọi người nữa, mà thứ âm thanh duy nhất hiện còn lại chỉ là tiếng gió nhẹ lướt qua...
...

description[Bakugan Fanfic] Trick and Treat ~~!! EmptyRe: [Bakugan Fanfic] Trick and Treat ~~!!

more_horiz
Temzzzzzzz
Ủa mà sao cái fic này...quen quen ' '~ ( =)) )
Sư phụ post lại fic từ nhà cũ sao?
Nga~
Dù đã coi rồi nhưng xem chap 1 tự dưng vẫn muốn đọc lần nữa a~
*Lò dò qua nhà cũ coi*

description[Bakugan Fanfic] Trick and Treat ~~!! EmptyRe: [Bakugan Fanfic] Trick and Treat ~~!!

more_horiz
post lại bên nhà cũ để tránh nợ fic nah ~~
thế nên Ann cứ theo dõi từ từ ah ~~ đừng mò về nhà cũ ~~

description[Bakugan Fanfic] Trick and Treat ~~!! EmptyRe: [Bakugan Fanfic] Trick and Treat ~~!!

more_horiz
fic này ta chưa đọc này
cơ mà thấy nó cũng được hah
hóng cháp nhé

description[Bakugan Fanfic] Trick and Treat ~~!! EmptyRe: [Bakugan Fanfic] Trick and Treat ~~!!

more_horiz
fic này em mới nghe Yori kể thôi chứ chưa đọc
em đợi chap nhé nii

description[Bakugan Fanfic] Trick and Treat ~~!! EmptyRe: [Bakugan Fanfic] Trick and Treat ~~!!

more_horiz
Chap2: Không gian đen
Giờ thì, dải băng bịt mắt đã biến mất, và Dan thấy mình đang ở trong một khoảng không gian trống rỗng độc một sắc đen. Cậu ở đây, từ lúc nào không biết, một mình, còn cặp song sinh thì đã biến đâu mất. Rồi cậu lại bước đi, cảm thấy rằng xung quanh như không hề có đường cùng, và thời gian cũng như bị đóng băng. Rồi cậu nghe thấy những tiếng la hét, thất thanh, vang vọng. Những tiếng hét như muốn xé nát lòng người, những tiếng hét của hận thù, xuyên qua màn đêm. Những thứ đó, chẳng có gì cả, nhưng đủ để làm người ta run sợ, Dan cũng vậy.

- Shun...?? Fabia...?? Hai bạn ở đâu vậy...??

Cậu cố gắng giữ bình tĩnh. Cậu không thể gào hét lên gọi họ được, vì những tiếng vang mà chúng để lại sẽ chỉ làm cậu thêm sợ hãi mà thôi.

Yên ắng... Yên ắng... Giờ chỉ còn những tiếng bước chân là vang vọng...

- Dan-kun~...

Giật mình, cậu nhìn quanh: vẫn không thấy ai cả, nhưng giọng nói đó vẫn cất lên nghe sao dịu êm vô cùng.

- Hai bạn... đang ở đâu vậy...?

Dan vẫn chưa dứt câu, thì đã thấy họ ở trước mặt. Cậu dụi mắt mấy lần, tự hỏi rằng, “Sao hai người họ cứ lúc ẩn lúc hiện... như những bóng ma...?”. Thấy họ chạy lên phía trước, cậu ngạc nhiên bước theo. Họ lại cứ thế chạy, và dừng lại phía trước một cánh cửa, với bao hoa văn được khắc vô cùng tỉ mỉ tựa như cách cổng dẫn vào một hoảng cung vậy.

Dan để ý thấy đứng đó có bốn người. Đứng trước là một cậu thanh niên với mái tóc ánh lên những đường nét của bầu trời và đôi mắt màu xám đục, bên cạnh là một người có vẻ trạc tuổi nhưng vạm vỡ hơn chút, với bộ tóc màu tím dựng ngược lên và chiếc băng đô màu đỏ đeo trên đầu. Phía sau, trước hết là cậu thanh niên da ngăm đen với mái tóc màu bạch kim và khuôn mặt sắc sảo, rồi đến một anh chàng cao lớn với bộ tóc cam dài buộc lên phía sau.

- Mấy gã này là bọn quái nào? – Dan ngây thơ hỏi.

- Nè nè đừng nói bừa! – Fabia huých khuỷu tay vào Dan - Họ nghe thấy cậu nói gì đấy!

- Ừ thì... họ là ai vậy...? – Dan vừa nói vừa xoa chỗ “đau” của mình.

- Lính gác. – Fabia đáp - Chỗ này luôn được canh phòng rất cẩn mật.

Rồi, cô gái đến bên cậu thanh niên tóc màu bạch kim, thì thầm điều gì đó vào tai cậu ta. Cả bốn đứng đờ như tượng, chẳng nói chẳng rằng, chỉ chăm chú nghe những âm thanh lảnh lót vang vọng từ đôi môi nhỏ xinh của cô gái, như nhận mệnh lệnh từ kẻ cầm quyền.

- Lúc nào họ cũng như vậy à? – Dan hỏi.

- Mình không rõ. – Shun nói chậm – Mình không biết nhiều về họ như Fabia.

Song, bốn người lính gác ấy đứng dẹp sang hai bên, tay vặn cái chìa trên ổ khoá. Dan vẫn còn chưa kịp hiểu chuyện gì, thì cánh cửa đã dần được mở ra, để lọt vào đó những tia sáng chói loà...
...

description[Bakugan Fanfic] Trick and Treat ~~!! EmptyRe: [Bakugan Fanfic] Trick and Treat ~~!!

more_horiz
Chap hay quá. Không biết mấy tên lính gác là ai thế nhỉ? Chỉ bít một người là Ren thui.
Hóng chap :vetay:

description[Bakugan Fanfic] Trick and Treat ~~!! EmptyRe: [Bakugan Fanfic] Trick and Treat ~~!!

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply