First topic message reminder :
Mục đích chính khi post lại cái này là câu BKGC, nên tớ sẽ post từ từ các chap cho vui ^^~
Hiện tại cái này vẫn đang drop, từ đây cho đến lúc post hết các chap có sẵn, tớ sẽ cố gắng viết tiếp theo ^^~
Và đừng thắc mắc về giọng văn trong này, đây là cái fic bakugan đầu tay của tớ ~
Thật sự là tớ đã quên hết cốt truyện rồi, nên phải đợi tìm lại cuốn sổ tớ ghi cốt truyện đã =))))))
-------------
Title: Lục tinh
Author: Ankh (a.k.a Dark_Dream)
Rating: T
Genres: Comedy, Angst, Supernatural, AU, OOC, a little Violence, sometimes Romance
Disclaimer: dù tớ rất muốn, nhưng họ vẫn không phải của tớ TT^TT
Warning: đừng đề một chút sự yên ả các chap đầu đánh lừa, chính xác là cái fic này cũng theo trường phái máu me thôi =)))
Pairing: ShunAlice, DanRuno, AceMira, RenFabia
Summary: [viết sau] =)))
Từ lâu lắm rồi, trước cả khi con người được sinh ra, các vị thần đã chiến đấu với nhau để dành quyền cai quản thế giới. Sáu vị thần chiến mạnh nhất của sáu hệ Lửa, Nước, Gió, Đất, Ánh sáng và Bóng tối – hay còn được gọi là lục tinh, suốt ngày đắm chìm vào những thế chiến loạn lạc. Trận chiến khốc liệt kéo dài suốt mấy trăm năm, nhấn chìm cả thế giới xuống biển máu đỏ thẫm và nhớt nhát. Cuối cùng, người dành được chiến thắng và sức mạnh tối cao của cả địa cầu là Thần Bóng tối..
Với sức mạnh và trí thông minh của mình, Thần Bóng tối đã làm cho tất cả các vị thần khác tin tưởng vào mình. Thần đã xây dựng nên một thế giới an bình với sự giúp đỡ của năm vị thần còn lại. Các thần tạo ra con người, ban cho họ sự sống, trí thông minh, sức khỏe và cả phép thuật. Các Thần ban cho họ nhà cửa, đất đai để sinh sống. Thế giới dần được hình thành và phát triển hưng thịnh dưới sự cai quản anh minh và sáng suốt của Thần Bóng tối.
Cuộc sống cứ trôi qua trong yên bình như thế cho đến một ngày, một thế lực hùng mạnh từ đâu xuất hiện và muốn đánh cắp sức mạnh tối cao mà Thần Bóng tối đang nắm giữ. Quân đội của chúng rất hùng mạnh và tinh nhuệ. Hàng ngàn đội quân được phái đi đều bị đánh tan tác. Sau vài ngày, đội quân đối địch đó đã tràn vào trong thành lũy của các Thần.
Trước tình hình thảm khốc đó, Thần Bóng tối liền ban hành lệnh di tản tất cả các người dân đi khỏi thành và cùng các thần chiến mạnh nhất khác ra ứng chiến. Và lịch sử đẫm máu của thế giới lại tái diễn một lần nữa. Các chiến binh lần lượt ra đi, đến cả Thần Ánh sáng và Thần Lửa, hai người bạn thân thiết nhất của Thần Bóng tối cũng đã tan biến dưới mũi kiếm vô tình của bọn chúng. Dần dần, những người còn trụ lại được chỉ còn Thần Bóng tối và nữ Thần Gió, người mà Thần Bóng tối đem lòng yêu mến.
“Cố lên” – Thần Bóng tối vừa đỡ mũi kiếm của một tên địch vừa nói
Thần Gió đang bay bên cạnh, sắc mặt xanh xao, có vẻ Thần đã kiệt sức lắm rồi.
“Em có sao không?”-Thần Bóng tối hỏi bằng giọng lo lắng
“Em không sao. Anh… NGUY HIỂM!!!” – Thần Gió đột ngột hét lên và đẩy Thần Bóng tối ra xa. Một tiếng nổ kinh hoàng vang lên, thân thể Thần Gió văng ra từ đám khói mù mịt, máu trào ra ướt đẫm cả chết áo màu xanh lục.
“Không!!!” – Thần Bóng tối lập tức lao đến đỡ lấy thân thể của Thần Gió mà gào lên đau đớn.
Thần Gió nằm gọn trong vòng tay Ngài, với nụ cười hiền hậu vẫn nở trên môi. Từ người của vị nữ thần ấy, một quả cầu sáng bay ra. Qủa cầu ấy mang năm màu của năm hệ phép thuật, chỉ trừ mỗi bóng tối.
“Qủa cầu này là tổng hợp sức mạnh của em và các thần chiến đã hy sinh. Nay em cũng sắp đi theo họ rồi, em xin giao lại cho anh quả cầu này, hãy sống nhé, người em yêu”
Rồi xác Thần Gió tan biến mất. Thần Bóng tối hét lên đau đớn. Thần quay sang nhìn bọn địch với ánh mắt căm thù. Thần đứng dậy, lầm bầm niệm thần chú.
Ta sẽ không để sức mạnh này lọt vào tay các ngươi đâu
Cuối cùng, hãy tách cơ thể ta ra thành hai người, và chia đều sức mạnh cho cả hai
Một luồng sáng lóe lên, chói lòa. Qủa cầu và cả Thần Bóng tối đều biến mất. Bọn quân địch ngạc nhiên. Cuối cùng, không tìm thấy thần bóng tối, chúng liền rút đi và nung nấu ý định chiếm đoạt sức mạnh của các Thần sau hàng trăm năm nữa…
--------------
Giờ đọc lại fic này và mấy cái com ở nhà cũ, thấy hồi đó mọi người ngây thơ và dễ thương chết được =))))))
Xin lỗi vì cái sự ngắn của nó =)))))
Mục đích chính khi post lại cái này là câu BKGC, nên tớ sẽ post từ từ các chap cho vui ^^~
Hiện tại cái này vẫn đang drop, từ đây cho đến lúc post hết các chap có sẵn, tớ sẽ cố gắng viết tiếp theo ^^~
Và đừng thắc mắc về giọng văn trong này, đây là cái fic bakugan đầu tay của tớ ~
Thật sự là tớ đã quên hết cốt truyện rồi, nên phải đợi tìm lại cuốn sổ tớ ghi cốt truyện đã =))))))
-------------
Title: Lục tinh
Author: Ankh (a.k.a Dark_Dream)
Rating: T
Genres: Comedy, Angst, Supernatural, AU, OOC, a little Violence, sometimes Romance
Disclaimer: dù tớ rất muốn, nhưng họ vẫn không phải của tớ TT^TT
Warning: đừng đề một chút sự yên ả các chap đầu đánh lừa, chính xác là cái fic này cũng theo trường phái máu me thôi =)))
Pairing: ShunAlice, DanRuno, AceMira, RenFabia
Summary: [viết sau] =)))
--o0o--
Chap 1:
Chap 1:
Từ lâu lắm rồi, trước cả khi con người được sinh ra, các vị thần đã chiến đấu với nhau để dành quyền cai quản thế giới. Sáu vị thần chiến mạnh nhất của sáu hệ Lửa, Nước, Gió, Đất, Ánh sáng và Bóng tối – hay còn được gọi là lục tinh, suốt ngày đắm chìm vào những thế chiến loạn lạc. Trận chiến khốc liệt kéo dài suốt mấy trăm năm, nhấn chìm cả thế giới xuống biển máu đỏ thẫm và nhớt nhát. Cuối cùng, người dành được chiến thắng và sức mạnh tối cao của cả địa cầu là Thần Bóng tối..
Với sức mạnh và trí thông minh của mình, Thần Bóng tối đã làm cho tất cả các vị thần khác tin tưởng vào mình. Thần đã xây dựng nên một thế giới an bình với sự giúp đỡ của năm vị thần còn lại. Các thần tạo ra con người, ban cho họ sự sống, trí thông minh, sức khỏe và cả phép thuật. Các Thần ban cho họ nhà cửa, đất đai để sinh sống. Thế giới dần được hình thành và phát triển hưng thịnh dưới sự cai quản anh minh và sáng suốt của Thần Bóng tối.
Cuộc sống cứ trôi qua trong yên bình như thế cho đến một ngày, một thế lực hùng mạnh từ đâu xuất hiện và muốn đánh cắp sức mạnh tối cao mà Thần Bóng tối đang nắm giữ. Quân đội của chúng rất hùng mạnh và tinh nhuệ. Hàng ngàn đội quân được phái đi đều bị đánh tan tác. Sau vài ngày, đội quân đối địch đó đã tràn vào trong thành lũy của các Thần.
Trước tình hình thảm khốc đó, Thần Bóng tối liền ban hành lệnh di tản tất cả các người dân đi khỏi thành và cùng các thần chiến mạnh nhất khác ra ứng chiến. Và lịch sử đẫm máu của thế giới lại tái diễn một lần nữa. Các chiến binh lần lượt ra đi, đến cả Thần Ánh sáng và Thần Lửa, hai người bạn thân thiết nhất của Thần Bóng tối cũng đã tan biến dưới mũi kiếm vô tình của bọn chúng. Dần dần, những người còn trụ lại được chỉ còn Thần Bóng tối và nữ Thần Gió, người mà Thần Bóng tối đem lòng yêu mến.
“Cố lên” – Thần Bóng tối vừa đỡ mũi kiếm của một tên địch vừa nói
Thần Gió đang bay bên cạnh, sắc mặt xanh xao, có vẻ Thần đã kiệt sức lắm rồi.
“Em có sao không?”-Thần Bóng tối hỏi bằng giọng lo lắng
“Em không sao. Anh… NGUY HIỂM!!!” – Thần Gió đột ngột hét lên và đẩy Thần Bóng tối ra xa. Một tiếng nổ kinh hoàng vang lên, thân thể Thần Gió văng ra từ đám khói mù mịt, máu trào ra ướt đẫm cả chết áo màu xanh lục.
“Không!!!” – Thần Bóng tối lập tức lao đến đỡ lấy thân thể của Thần Gió mà gào lên đau đớn.
Thần Gió nằm gọn trong vòng tay Ngài, với nụ cười hiền hậu vẫn nở trên môi. Từ người của vị nữ thần ấy, một quả cầu sáng bay ra. Qủa cầu ấy mang năm màu của năm hệ phép thuật, chỉ trừ mỗi bóng tối.
“Qủa cầu này là tổng hợp sức mạnh của em và các thần chiến đã hy sinh. Nay em cũng sắp đi theo họ rồi, em xin giao lại cho anh quả cầu này, hãy sống nhé, người em yêu”
Rồi xác Thần Gió tan biến mất. Thần Bóng tối hét lên đau đớn. Thần quay sang nhìn bọn địch với ánh mắt căm thù. Thần đứng dậy, lầm bầm niệm thần chú.
Ta sẽ không để sức mạnh này lọt vào tay các ngươi đâu
Hỡi sức mạnh của ta
Hãy ban cho quả cầu này hình dạng của những con người
Và hãy để họ sinh ra vào tương lai, khi trái đất đã được yên bình
Hãy ban cho quả cầu này hình dạng của những con người
Và hãy để họ sinh ra vào tương lai, khi trái đất đã được yên bình
Cuối cùng, hãy tách cơ thể ta ra thành hai người, và chia đều sức mạnh cho cả hai
Một luồng sáng lóe lên, chói lòa. Qủa cầu và cả Thần Bóng tối đều biến mất. Bọn quân địch ngạc nhiên. Cuối cùng, không tìm thấy thần bóng tối, chúng liền rút đi và nung nấu ý định chiếm đoạt sức mạnh của các Thần sau hàng trăm năm nữa…
--------------
Giờ đọc lại fic này và mấy cái com ở nhà cũ, thấy hồi đó mọi người ngây thơ và dễ thương chết được =))))))
Xin lỗi vì cái sự ngắn của nó =)))))