MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?


MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

MB ForumĐăng Nhập
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.

( Bakugan fanfic) Tình Hận

power_settings_newLogin to reply
+6
Elfin-Ingram
shunalice_2000
arisu_darkon
Friendship_Heaven
Furin
Sky
10 posters

description( Bakugan fanfic) Tình Hận - Page 4 Empty( Bakugan fanfic) Tình Hận

more_horiz
First topic message reminder :

Tittle:( Bakugan fanfic) Tình Hận
Rating: T
Genre : Horror, mystery,  adventure, Action, Romantic, SA.
Author : Sky
Note: Về cái phần tính cách nhân vật, tôi yêu cá tính của bạn Uzumaki Alice nên ai không thích thì đừng đọc.
Sumary: Alice Gehabich, bị bạn bè phản bội, mọi người trở mặt quay về Nga. Sau hai năm, cô trở thành một giáo viên xinh đẹp, tài năng được mọi người yêu mến. Nhưng rồi bất hạnh ập đến, ông nội cô vì một bức thư ma quái mà chết thảm, cậu mợ cô  hôn mê bất tỉnh rơi vào tình trạng sống thực vật. Trong thư chỉ vỏn vẹn vài chữ: Những tội lỗi ngươi đã làm ở trường Vestroia, Nhật Bản đã đến lúc phải trả. Với bakugan của mình Hydra và người anh trai song sinh Maspuerade cô trở về Nhật. Alice sẽ phải đối mặt thế nào với những người từng phản bội cô, với những tội lỗi kinh hoàng 50 năm vì trước. Tất cả chỉ có trong Tình Hận

GTNV

Alice Gehabich (20t) : Giáo viên bộ môn Ngoại ngữ và Âm nhạc. Trở về và nhận làm giáo viên của trường Vestroia mong muốn tìm ra sự thật về bức thư ma quái.

             
“ Tất cả các người chỉ đều là kẻ dối trá. Tôi sẽ không bao giờ tin ai nữa “





Shun Kazami ( 25t) : Giáo viên bộ môn Toán. Hai năm về trước là giáo sinh thực tập và từng dạy Alice. Ahh rất hối hận vì những gì mình đã làm nên luôn muốn giúp đỡ cô

                             
“ Đừng phụ thuộc vào ai, hãy đứng lên và tự tiến về phía trước”



Masquerade Gehabich ( 25t) : Giáo viên môn lý. Ban đầu là chủ tịch tập đoàn Gehabich nhưng rồi đi theo Alice về Nhật vì lo cho an toàn của cô mặc dù không muốn chút nào, cực kì yêu em gái mình.

                             

“ Tại sao tôi phải nghe các người nói. Tôi sẽ làm theo chủ ý của tôi”


Mizuo Marukura(20t) : Giáo viên  bộ môn Hóa. Từng là bạn thân của Alice và là bạn gái cũ của Shun.

                             

“ Mặt nạ trên mặt tôi khi nào mới được gỡ xuống”

[/i]
Keith Faremin ( 25 t) : Giào viên bộ môn Khoa học máy tính. Chồng chưa cưới( trên danh ngĩa ) của Miz hiện tại.

                                             
“ Ta là kẻ mạnh nhất”




Dara Krawler: (24t) : Giáo viên môn Sinh. Bí ẩn, là người năm giữ manh mối câu chuyện 50 năm về trước.

                                         
“Thật mệt mỏi, tôi không muốn giữ bí mật này nữa”





Runo Misaki (20t): Bác sĩ thực tập làm ở phòng y tế của trường đồng thời chịu trách nhiệm các khóa học sơ cứu của học sinh . Từng là bạn thân của Alice.


                                     
“ Tình yêu nó ngọt ngào như sữa và ấm áp như ly trà buổi sáng”




Dan Makuso ( 22t) : Giáo viên bộ môn thể dục, em họ Shun. Bạn trai hiện tại của Runo

                                   
“ Sống và đối xử với mọi người bằng cả tấm lòng”




Mira Clay (17t): Em gái Keith, nhân viên tiệm  cà phê gần trường Vestroia và đồng thời cũng là học sinh.

                                   
[right] “ Tạo ra những món ăn ngon là cuộc sống của tôi”
[/right]

Ace Grit ( 18t): Con trai chủ quán  cà phê nơi Mira làm và cũng là bạn cùng lớp của cô

                           
“ Trên đời nay việc ý nghĩa nhất là ngủ, sao các người không nhận ra”




Fabia Sheen ( 17t) : Hội trưởng hội học sinh trường Vestroia, con gái chủ tịch tập đoàn đá quý.

                               
[right]“Mạnh mẽ, phải mạnh mẽ lên”[/right]


Ren Krawler: Hội phó hội học sinh trường Vestroia , con nuôi chủ tịch tập đoàn xe hơi.

                                             
  “ Cuộc sống này thật nhàm chán”



Pairing

1. Couple LL_ Lạnh lùng- Lãng tử: Shun Kazami x Alice Gehabich

                                                     
“ Vết thương đã liền lại, xin đừng cứa sâu thêm nữa”

                                                      “ Rồi có ngày tôi sẽ tói chặt trái tim em, em là của tôi”                                                    

2. Couple dẫm nước mắt: Masquerade Gehabich x Mizuo Marukura
                                                             
                                                       “Nước mắt rơi nhưng nỗi nhớ liệu có nhạt phai”
                                                      “ Tôi sẽ không để em khóc them lần nào nữa đâu”

3. Couple bí mật: Keith Faremin x Dara Krawler

                                       
“ Có vẻ Chúng ta đều mang những bí mật chết người nhỉ”
                                               “Nếu em là thiên thần tôi sẽ là kẻ giấu đi đôi cánh trên vai em”



4. Couple trẻ con : Dan Makuso x Runo Misaki
                           
                                               
“Bình yên thật! Tôi chỉ muốn tựa vào đôi vai này,mãi mãi.”
                                                 “ Hãy cùng anh đi đến nơi bình yên chỉ có hai ta nhé”

                                             

5. Couple bánh ngọt : Ace Grit x Mira Clay
                                                   
                                                       
“ Sao anh có thể làm ra những chiếc bánh ngon như vậy”
                                                        “ Em thật đáng yêu, ngọt ngào tựa chiếc bánh kem này”



6. Couple quyền lực: Ren Krawler x Fabia Sheen
                                                               
                                                       
[right]“ Anh là papa dẫn dắt đàn con trường Vestroia”
                                                        “ Em là mama thống trị đàn con trường Vestroia”[/right]


Được sửa bởi Sky ngày Sat Sep 07, 2013 8:33 pm; sửa lần 1.

description( Bakugan fanfic) Tình Hận - Page 4 EmptyRe: ( Bakugan fanfic) Tình Hận

more_horiz
Chap 5

Shun mở cửa căn hộ của mình,tay bồng Alice, trong khi đó Mas đã đi mua thuốc . Máu từ lưng cô chảy xuoống thấm ướt cả hai ống tay áo khiến anh không khỏi đau lòng. Mở cái hộp cứu thương ít ỏi của mình, anh thở dài.

-Hơi xót một chút, nhưng em hãy cố gắng chịu đựng_Shun có chút bất đắc dĩ nói. Hơi, cái gì mà gọi là hơi chứ phải là quá ấy chứ. Bả vai bị đâm của anh tê buốt, nhưng vẫn còn chịu đựng được, phải lo cho Alice trước đã.

Da thịt nhẵn nhũi bị rách ra, thịt bên trong đều có thể thấy được, thật sự là vô cùng thê thảm, anh không thể nhìn nổi nữa. Khẽ xát bông băng lên vết thương, “ A!”Cô kêu lên một tiếng thảm thiết, nghe thấy tiếng kêu thảm thiết, anh dừng lại , lo lắng nhìn .

“Tôi… không sao…” Khuôn mặt Alice trắng bệch, “Anh làm nhanh một chút…”

Shun nhìn thấy hành động của cô, biết được cô kiên trì, gật gật đầu. Nắm chặt bong trong tay,  vội vàng thoa thuốc, lại băng bó hảo. Lúc này, sắc mặt Alice đã trắng bệch, mồ hôi túa ra khắp mặt,đau đến mức ngay cả kêu cũng kêu không nổi nữa.

Shun ôm chặt cô: “Đã không sao rồi, không sao…” thân thể Alice trong lòng anh run rẩy đến lợi hại,lau mồ hôi trên mặt mình, lại uy cho cô uống một chai thuốc giảm đau, vuốt nhẹ lưng cô: “Hảo… ngủ một chút đi…” Dưới sự an ủi của anh , Alice dần dần chìm vào giấc ngủ…Shun hơi liếc qua vết thương dữ tợn trên vai, tiếp tục băng bó cho mình rồi bế cô vào phòng ngủ

Nhìn Đôi môi đỏ tươi chỉ còn sót lại chút hồng hào nhàn nhạt, anh không chịu nổi mà cau mày, Shun cảm thấy có điểm đau lòng, ngón tay dừng lại trên môi cô, nhẹ nhàng vuốt ve,anh bỗng nhiên có ham muốn được hôn lên đôi môi đỏ tươi đã mất đi sắc hồng kia, vì thế,anh đã làm như vậy . Môi Alice có điểm làm Shun nhịn không được liếm liếm cánh môi của cô, nhưng cũng không xâm nhập quá mức,anh chính là mút vào cánh môi trên của cô, gần như thô lỗ khiến đôi môi gần như tái nhợt trở nên đỏ bừng. Môi của Alice thực mềm mại, khiến anh nhớ đến món bánh pudding hoa quả . Mềm mại, ngọt ngào, thơm mát đến không còn ngôn từ nào có thể diễn tả được.
 
“ Rầm” Tiếng cửa đằng sau lưng khiến Shun giật mình, thoáng nhìn qua Mas, nhíu mày, đưa tay ra hiệu yên lặng rồi chỉ về  Alice đang ngủ say, kéo chăn lên đắp cho cô rồi ra hiệu cho Mas trở ra phòng khách.  

Vừa đóng cửa phòng, Mas lập tức bùng nổ, lập tức cho anh một đấm, nhưng Shun cũng không phải tay vừa, quần nhau cho đến khi mệt lả, cả hai lùi về mỗi người một góc nhà. Trừng mắt nhìn tên tóc đen kia , hận không thể phanh thây người trước mặt cho hả giận. Shun nhướn mày châm chọc:

-Thật không ngờ ngươi nhu nhược như vậy,  bảo vệ được cô ấy còn chẳng xong để rồi khi Alice lọt vào tay ta ngơi lại đến hăm dọa ta sao. Có mà không biết giữ, thật là tội nghiệp. Chi bằng ngươi giao Alice lại cho ta đi.

-Tên khốn ngươi coi em gái ta là cái gì, món hàng để trao đổi ư. Hai năm trước ngươi vứt bỏ nó, ngươi có biết nó đau khổ cỡ nào không. Giờ ngươi quay về tổn thương nó, ta anh hai nó không để ngươi toại nguyện đâu._ Mas gần như gào lên giận dữ, rồi lại nhận ra mình đạ bị hố. Shun nhìn anh bằng một ánh mắt rất ư là soi mói, anh trai ư. Để xem, màu mắt lẫn màu tóc đều không giống nhau, bất quá có thể là tên kia đi nhuộm, đường nét gương mặt thì có nhiều điểm tương đồng. Hơn nữa, cái điệu bộ giận dữ kia so với Alice lại càng giống nha. Vậy ra đây là anh rể sao.

-Tôi biết tôi đã từng làm Alice đau rất nhiều, là tại tôi. Nhưng chẳng lẽ tôi không thể có một cơ hội để làm lại từ đầu ư? Anh có biết khi nhận được tin cô ấy về Nga tôi đã đau khổ thế nào không, không một giây một phút nào tôi lại không nhớ tới Alice. Tôi như một thằng điên gào thét tên cô giữa đêm khuya, trong giấc mộng. Giờ thì tôi đã nhận ra Alice quan trọng với tôi cỡ nào. _Anh bi ai trả lời, giọng chua chát, Mas ấy lon bia đưa cho Shun.

-Tôi tạm thời tin cậu, nhưng đó không có nghĩa là Alice tin cậu. Để nó chấp nhận, làm sao thì đó là chuyện của cậu, nhưng tôi nói cho cậu trước một điều, nếu cậu làm nó tổn thương, tôi sẽ không tha cho cậu đâu. Con bé đã phải chịu quá nhiều đau khổ trong cuộc đời này rồi, và cũng chính tôi gây ra điều đó._Mas thở dài, tất cả là tại sự ích kỉ của anh, nếu hôm đó anh chọn mẹ thì mọi chuyện đã không như bây giờ , anh chàng tóc đen có chút ngạc nhiên mà nhìn anh.Họ mãi trò chuyện mà không hay biết còn có một người đã đứng nghe nãy giờ

Alice nằm xuống giường cắn môi để khỏi bật ra tiếng khóc nức nở.

“Alice mừng cháu về nhà” Tiếng nói của người đàn ông đó ngọt ngào, Alice ngồi vào lòng ông, cho phép ông vừa vuốt tóc nó vừa hỏi nó chuyện trên lớp. Mỗi lần như vậy nó đều rất vui vẻ, chỉ có điều nó thấy hơi lạ, ông luôn cáo biệt mỗi lúc mà cha nó và anh Mas sắp về nhà. Anh Mas có vẻ không thích nó lắm thì phải, chẳng bao giờ chịu cho nó ngồi vào lòng, cha thì khác cha thương nó rất rất nhiều nha. Khi nào đi làm về ông đều đem quá về cho nó cả, bất quá mỗi lần như vậy mặt anh Mas có vẻ chẳng dễ chịu chút nào.Nhưng không có nghĩa là anh không thương nó đâu, đôi lúc vẫn mang cho nó cốc sữa ấm vào mỗi đêm lạnh giá, hay có lúc mua cho nó vài thứ kẹo ngọt chẳng hạn . Đó là những ngày hạnh phúc nhất đời tuy nhiên có bữa tiêc nào mà không tàn. Ba, mẹ ly hôn, nó ở với mẹ tại Nga, còn ba và Mas sẽ sang Úc.

“Mẹ, mẹ đừng bỏ con, Alice hứa sẽ ngoan mà, mẹ đừng đi, con không vòi mẹ mua sách mới cho nữa đâu” Một cái buông hờ hững, một ánh mắt quyết liệt, vẫn ra đi, để lại đứa con nhỏ trong cả một căn biệt thự rộng lớn, bà không cần nó nữa rồi

“ Mẹ… mẹ đừng đi mà, con xin mẹ, mẹ đi rồi ba thì đang ở Úc con biết sống làm sao đây hả mẹ, xin mẹ, mẹ về với con đi, con sẽ không làm mẹ buồn nữa, con sẽ ngoan giống như anh hai vậy đó, mẹ ơi”

Đúng hai phút sau, người phụ nữ bỏ đứa con gái ở lại, nỗi đau và những giọt nước mắt trên khuôn mặt trẻ thơ ấy để đến một căn nhà khác nơi đó có nhiều tiếng cười, có người bà yêu thương và một đứa con không phải con ruột.

Năm phút sau, bàn tay bé nhỏ ấy lại tiếp tục sưng tấy vìa phải nắm chặt cái vali của người không phải cha ruột mình, người đã khiến gia đình nó tan nát.

“ Ba à, con xin ba, ba khuyên mẹ ở lại đi ba, còn không ba cho con theo với đi mà ba.Con hứa sẽ ngoan ngoãn mà” Ông nhìn nó, cất lên giọng nói ngọt ngào đường mật, đặt nó vào lòng , xoay mặt nó đối diện ông giống như hồi đó

-Vậy sao Alice của ta, con có chắc là con sẽ ngoan, con có nghĩ rằng là mình chịu được những thứ này không._ Đôi mắt long lên một cách đáng sợ, ông thô lỗ hôn lên mối nó, bàn tay vuốt ve làn da mịn màng dưới lớp áo mỏng manh. Không, nó không muốn, hàm răng mất tự chủ mà cắn xuống, ông tức giận tát nó một cái.

-Con là một đứa bé hư Alice à. Con thấy đó, con đã chống trả ta thế nào, vì vậy hãy ở đây mà sám hối tội lỗi của mình đi_Lại cái buông tay ấy, dáng người nhỏ bé đổ sụp xuống giữa ngôi nhà rộng lớn, không lấy một ai , một bàn tay ấm áp nào đỡ nó dậy, xoa dịu nỗi đau trong lòng nó. Hết thật rồi, mọi thứ hết thật rồi. Vô vọng, bất lực nó thấy mình quá yếu đuối. Sau đó, nó có cố gắng liên lạc với cha, nhưng những bức thư chưa bao giờ được hồi âm, những cuộc điên thoại chưa bao giờ được bắt máy thứ gởi về chỉ có tiền. Nó đâu có ngờ, thư đã bị xé nát vứt vào lò sưởi, số điện thoại đã bị đổi đi, bởi chính tay anh hai nó.Thằng bé không muốn mất đi sự chiều chuông của ba, những thứ mà con em đã cướp đi một lần. Vì vậy nó nhẫn tâm để đứa trẻ đó bơ vơ. Giữa một núi vật chất. Tiền bạc có là gì? Khi mà tất cả đều giả dối

Khi Alice mở mắt lần nữa, đã là gần tám giờ của ngày hôm sau.

Cơn buồn ngủ vẫn chưa dứt hẳn, cả người mệt mỏi,lưng đau rát, chăn quá ấm và nệm quá êm khiến Alice vô cùng, cực kỳ không muốn nhúc nhích chút nào. Các cơ bắp và xương cốt khắp người cũng vừa run rẩy vừa cố lên tiếng đồng tình với đề nghị đình công của não bộ. Nếu có thể cứ nằm yên như vậy thì thật tốt.

Nhưng mà hôm nay không phải là ngày nghỉ, cô  phải lên trường. Dù là một giáo viên rất trẻ ở tuổi này, cô vận không thể lơ là . Dù gì đi nữa, nếu chính cô không siêng năng, sao có thể mở miệng bảo người khác siêng năng. Mà nếu bọn họ lười nhác, nghĩa là không đi dạy, không đi dạy nghĩa là học trò sẽ không thể học, mà như vậy thì phụ huynh sẽ  lập tức  hành động…

Chán chường với sự thật phũ phàng, Alice vùi mặt vào gối, thầm nhủ, mặc xác chúng, hay là hôm nay xin nghỉ đi. Cả người cô thật sự là chẳng còn chút sức lực nào, giờ mà có lết cái thân tàn ma dại này lên lớp thì cũng chỉ có nằm dài cả ngày mà thôi, không chừng lại còn khiêu khích mấy con ma lười kia hơn nữa.Cố gắng ngẩng đầu lên, đang muốn lấy điện thoại.Alice đã nhìn thấy một tấm giấy  được đặt trên tủ đầu giường của mình . Chỉ vỏn vẹn vài chữ:” Đã xin nghỉ, chiều nay chúng tôi sẽ về sớm”
Ngoài ra còn có một cái khay bằng bạc, trên khay có khoảng ba bốn chiếc đĩa được đậy bằng lồng kín còn đang tỏa ra hơi nóng. Có một mẩu giấy da được nhét vào phía dưới một trong mấy cái đĩa.

“Không được bỏ bữa trưa. Có món bò hầm em thích. Ăn xong nhớ uống thuốc.”

Miệng lại toe toét cười, anh đúng là chu đáo nhất mà Mas. Mặc dù cô không hề biết, người nấu mấy món này là Shun còn Mas chỉ có mỗi việc ghi giấy . Alice  biếng nhác ngồi dậy, dựa vào đầu giường, thong thả hưởng thụ bữa ăn nóng sốt được giao đến tận nơi. Tay chậm rãi nhấc ra từng chiếc lồng bạc sáng bóng,  hít vào mùi hương của món bò hầm thơm phức. Màu sắc bắt mắt khiến bụng cô cồn cào, nhìn xem còn có món súp tôm khai vị, bánh mì trắng mềm, và cả món thạch nho tráng miệng. Không có rượu vang, nhưng mà có sữa. Alice bất đắc dĩ vừa cười vừa nghĩ, họ xem mình là con nít sao?

Húp vào một muỗng súp thật vừa miệng, thật thơm, nhưng lưng vẫn đau buốt, thôi hay là uống thuốc luôn nhỉ

-Nếu là tôi, tôi sẽ không uống thứ thuốc đó đâu_ Một giọng nói vang lên phía cửa sổ

----------------
Tem là bò hầm

Phong bì là súp tôm

Thùng thư là thạch nho

Chap sau sẽ có SA nha, mở màn kì này là cặp Hydron x Lynch.

description( Bakugan fanfic) Tình Hận - Page 4 EmptyRe: ( Bakugan fanfic) Tình Hận

more_horiz
Lấy phong bì nàog

Sau khi đọc cả chap 4 và 5, nee thấy vẫn có 1 vài lỗi type, cần cẩn thận hơn ah. Câu văn vẫn vướng 1 số từ trong hán văn, cái này xem ra rất khó sửa :)

Hình tượng người anh như Mas không vấn đề, nó đã từng xuất hiện nhiều rồi mà. Diẽn biến nhanh vừa phải *gật gật* nhưng vẫn có cảm giác gợn gợn ở đâu đó. Nói thật thì bây giờ nee chưa xác định ra cái gợn đó là cái gì :v

Hóng chap tiếp :3

description( Bakugan fanfic) Tình Hận - Page 4 EmptyRe: ( Bakugan fanfic) Tình Hận

more_horiz
Tem~
Bò hầm~
Tình yêu của mình~ *gắp một miếng bò bỏ miệng*

Từ Hán Việt dùng vẫn nhiều chỗ không hợp lý, vẫn có lỗi type, bạn nên tìm một beta reader đi. Bạn dùng từ Hán Việt thế này, hay thử viết fic cổ trang xem sao? Đấy chỉ là ý kiến chủ quan của mình thôi :)

Alice-san thật tội nghiệp, nhưng mà bạn nên cho "Flashback" vào trước hồi tưởng và "End Flashback" vào cuối hồi tưởng neh~ :) Phải mất một lúc mình mới biết được đâu là hiện tại, đâu là hồi tưởng :)

Ara~ Shun-Nii~ Nấu cho em ăn đi~~~~~~ OwO
Anh nấu ăn ngon thế này mà không bảo em là thế nào~~~~~~~ OwO

Người nói câu đó là ai nhỉ? Dựa vào hint SA chap sau mình đoán là Hydron ah~
Thuốc... Lẽ nào có độc hay thuốc ngủ?
Không chịu đâu bạn *giãy đành đạch* Bạn cho DanShun đi~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ OwO

description( Bakugan fanfic) Tình Hận - Page 4 EmptyRe: ( Bakugan fanfic) Tình Hận

more_horiz
Thùng Thư nha~

*Đơ-ing*

*Sốc*

Ọc...Không ngờ anh Mas từng đối xử với chị Alice như thế...!!!
Cuối cùng cũng lộ mặt *Cười nham hiểm*
...........................................................................
Vài chỗ còn sai chính tả và không rõ ràng
.............................................................................
Year...!!!  Hoàng tử Hydron sắp xuất hiện oi...!!!
................................................................
ukm thế nha mình không biết com gì thêm nữa...vì Yui với chị Dương com hết oi...!!
với lai đọc trên điện thoại lâu rồi nên cũng không nhớ  mà giờ đọc lại thì nhát lắm...!!!

............................................................................
Com xong
Reng Reng...!!
Tomoyo:*Bắt máy * Hi anh Mas hôm nay rãnh rỗi gọi điện hỏi tham em hả...!??
Mas: Thăm cái đầu mi, rõ là đở văn mà sao đám nói xấu ta hả...???
Tomoyo: Chuyện đó đâu có quan trọng. Quan trọng là mọi người đã biết rõ anh là người xấu xa thế nào...!1!
Mas: SAO MI DÁM...!!?
Tút tút...!!!


Được sửa bởi shunalice_2000 ngày Thu Oct 31, 2013 9:56 am; sửa lần 1.

description( Bakugan fanfic) Tình Hận - Page 4 EmptyRe: ( Bakugan fanfic) Tình Hận

more_horiz
Xin lỗi mọi người vì giờ giờ mới có chap dạo này em bận quá. À mà cái khúc ăn cháo của Alice trong chap là của Uzu viết, mình nói trước vậy để mọi người khỏi thấy lạ khi có hai văn phong khá khác nhau.

Chap 6

Chap 6

Ren bước vào lớp , anh thở dài, cái lớp mà lúc nào cũng vậy, chả khác nào cái chợ hết Thả cặp một cái bụp xuống ghế, ngồi xuống nghỉ một chút mà thực sự thì hôm nay cả lớp 11a 1 ai cũng bị vậy, thang máy đột nhiên hỏng khiến họ phải lội thanh bộ lên, cứ như tập thể dục giảm cân ấy .Đảo mắt qua một lượt rồi hét lên như cháy nhà :

- Tôi phải dặn bao nhiêu lần nữa đây, trời ại, giờ này mà còn ngồi đó Chém nữa, các cậu có định làm trực nhật nữa không hả ?

Hai mươi bảy cái đầu còn lại ngoảnh về phía cậu e dè. Billy nở một nụ cười nham nhở ,

-Bọn tui biết rồi,Lớp trưởng bớt giận nha , còn các cậu có làm trực nhật nhanh lên không thì bảo.

Nói đoạn cậu quay lại nháy mắt với tụi bạn, mấy đứa hiểu ý , lao vào đống dụng cụ dọn vệ sinh phía cuối lớp mà quét lấy quét để. Bụi bay mù trời, cả đám, khuy tay múa chân liên tục để xua đi đám hỏa mù trước mắt. Ace cố hít lấy một ít không khí trong lành còn sót lại sau đó nhìn tụi bạn

- Mấy người từ từ thôi

Mọi người ngừng tay, ánh mắt lăm le, nhìn cậu đầy tức giận ,Baron nổi giận quát :

- Có giỏi thì  ông làm đi,đã không phụ một tay còn đứng đó mà lè nhè điếc cái lỗ tai._Và đương nhiên tiếp theo sẽ có một cuộc khẩu chiến long trời lở đất nếu như không có sự can thiệp của Ren :

- Các cậu có thôi đi không hả ! sắp vào tiết rồi kìa , tiết dầu tiên là của thầy Todoki đấy, không có 15 phút đầu giờ đâu mà còn đứng đó cãi nhau.

Như có một sức mạnh vô hình, bao giờ cũng vậy , mỗi khi nghe cái tên Todoki là bộ não " non nớt" của 28 học viên lớp 11 a2 như bị đông đặc, hoạt động như một con rô bốt không cần điều khiển.Nhanh chóng lớp học được trả về sự bình yên ban đầu của nó, khi thu dọn xong cũng là lúc có chuông vào tiết.

Khác xa với tình trạng ban đầu, lớp học im lặng một cách đáng kinh ngạc. Thầy Masquerade với chiếc sơmi xám buớc vào lớp , khuôn mặt không một chút cảm xúc, ngang qua cái bảng lúc nãy đã được cả bọn ghì đi ghì lại thật sạch, quẹt một đường dài,khẽ chau mày nhìn về hướng Ren :

- Lớp trực nhật không tốt, bị trừ một điểm.

Ném một cái nhìn sắc nhọn về hướng tụi dưới lớp, cậu đang gồng mình như phải nén chịu một cơn tức giận tột độ. Mặc dù hết sức uất ức nhưng mấy đứa kia cũng chẳng biết làm gì hơn ngoài hai từ im lặng.Thầy ngồi vào bàn, quét mắt  nhìn về đám học trò phía dưới:

- Cho các em ngồi xuống.

Đồng loạt 28 con rô bốt hoạt động tức khắc. Khi đã yên vị vào chỗ của mình, cả lớp mới lén lau những gọt mồ hôi trên trán. Vậy là qua bước một.

Cả lớp học bao trùm một màu ảm đạm, chẳng ai dám hó hé một câu. Mas khuôn mặt vẫn không hề thay đổi, nét nghiêm nghị hằn sâu vào con người ấy như một bản năng vốn có. Từng trang sách được lật giở một cách cẩn thận, đây là tiết học mà tất cả mọi học viên đều không mong đợi, và đây cũng chính là giáo viên khiến cho lớp 11 a2 kinh hãi nhất. Masquerade Todoki là giáo viên dạy môn Vật Lí, giờ của thầy thì điểm tám còn là một ước mơ xa vời chứ đừng nói tới con 10 tròn trịa, nghe đâu là chủ nhiệm của họ đã cả gan tán tỉnh cô Alice bạn gái thầy cho nên thầy mới ghét lớp như vậy( tg: tưởng tượng ghê quá) .Vì thế mà cả lớp rất sợ thầy ,chính xác hơn là sợ cái quy định do thầy Shun đề ra trong mỗi tuần mà có tiết bị điểm 7 trở xuống là các bé được một suất đi lao động bảo vệ mội trường, và dĩ nhiên cái cực hình đó còn khó khăn hơn vệc ngồi yên nghe thầy Mas giảng bài.

( RENGG..........)

Tiếng chuông ngân vang như một bài hát chúc mừng cả lớp vượt qua tầng Địa ngục.Tất cả thở phào nhẹ nhõm khi bóng dáng thầy khuất dần sau cánh cửa. Ngay lập tức như thường lệ Billy phóng như bay về phía bàn giáo viên, cầm cuốn sổ đầu bài lên . Và ...đôi mắt cậu bừng sáng :

- Trời ơi ! tớ có bị hoa mắt không nhỉ. Chín điểm này , oh my god ,thầy Todoki

Theo một phản xạ tự nhiên, tất cả học viên nhảy xổ lên như vừa nhìn thấy kho báu, Ren lao tới giật cuốn sổ từ trong tay Billy, một lần nữa cũng như cậu bạn đồng tử của nhỏ dãn ra, ánh lên một niềm hân hoan khó . Điểm chín đầu tiên của môn Vật lí

Fabia đi ngang qua cửa lớp 11a2 nhìn thấy cảnh tượng ấy mà miệng nhếch lên cười đểu:

- Có vậy mà cũng om sòm cả lên, hình như lớp chọn 11a2  lần đầu tiên nhìn thấy điểm chín thì phải.

Ren nghiêm mặt nhìn Fabia đáp lại một cách lạnh lùng
:
- Ồ ! Đó là chuyện của lớp tôi không mượn cơ xen vào, bớt lo chuyện bao đồng đi, lớp 11a1 chuẩn mực còn đang chờ cô về chăm sóc đấy.

Fabia dậm gót dày bước đi, luôn luôn là như vậy, hai lớp 11a1 và 11a2 như có mối thù từ kiếp trước, hai lớp ở cạnh nhau, gần như lúc nào cũng chạm mặt mà y như rằng ngày nào cũng cũng xảy ra những trận khẩu chiến không ngừng nghỉ. Âu đây cũng là một lí do nữa mà hai lớp ghét nhau ra mặt.

Đi qua dãy hành lang dẫn tới lớp 11a1, lẽ ra hôm nay tiết này là tiết nhạc của Alice nhưng mà giờ cô không đi dạy được, sẵn không có tiết anh vào trông lớp giùm luôn. Anh Shun từ khi nào anh tốt bụng dữ vậy? Đương nhiên là xạo, bạn nào nghĩ Shun nhà ta mà tốt vậy( ít nhất là trong fic này) mời bạn vào bệnh viện gặp bác sĩ gấp. Lý do thật sự là muốn lấy lòng các học sinh của Alice để tụi nó còn nói tốt cho anh nữa chứ. Tụi nhóc ngây thơ đó dễ lừa lắm( t/g: anh chắc không?). Và đập vào mắt anh khi còn đứng nép ở một góc kuất của cửa phụ phía sau thay vì lớp học được trang trí bằng những tấm giấy khên, nói lên thành tích đáng nể của mình.Những câu khẩu hiệu của ngành giáo dục được treo đầy góc, trên bàn giáo viên là một chậu kiểng bắt mắt, nói chung vừa nhìn vào đã thấy sự nghiêm túc của lớp học này, ra dáng một lớp học có nhiều tri thức

Tuy nhiên bây giờ.Trên bức tường được sơn màu tím  mang hơi hướm trữ tình, có những tấm hình của cả lớp. Nụ cười hồn nhiên , trong veo của tụi con gái tạo một cảm giác yên bình, tất cả đều rất đẹp, không có một chút gì gọi là giả tạo.Giữa mỗi khung cửa sổ đặt một chậu hoa ti gôn nhỏ, màu sắc được phối hợp rất hài hòa, nhìn vào ai dám nói đây là một lớp khô khan.

-Các cậu có nghĩ bọn con trai lớp 11a2 sẽ bị mắc bẫy tưởng thang máy hư thiệt mà lội bộ lên đây không_ Umiko vui vẻ hỏi, mái tóc đen dính đầy keo tạo mẫu tóc. Không uổng công cô sáng dậy sớm mò vào trường gắn bảng ghi thang máy hư

-Này Umiko ngồi yên nào, tớ đang làm tóc cho cậu đấy. _Mira cầm cây uốn tóc phát điên hét lên, nãy giờ không làm được gì cái người cứ loi choi như con nít kia. Kéo mạnh mái tóc đen không để ý người kia kêu oái một cái rõ to tiếp tục làm nhiệm vụ của mình

-Có ai muốn cá cược không, để xem bọn họ và thầy Kazami có bị lừa?_Minami ngáp dài ngáp ngắn hỏi.

- Tớ một phiếu cho việc họ sẽ tập thể dục bằng  việc leo cầu thang, nếu không phải tớ sẵn sang chịu cho các cậu ăn sạch tiệm bánh luôn._Mira phấn khởi trả lời, “ Mira là tuyệ” Chưa kịp nói hết câu đã bị cô bạn tóc cam nắm tóc kéo mạnh ra đằng sau, cộng thêm một lời đe dọa.

-Tớ cá là họ sẽ bị lừa nhưng thầy Kazami sẽ không, người mà theo nguyên văn lời cô Alice nói là” Đừng đụng vào nếu không chết mồ không đẹp mã không yên”  thì chẳng phải nhân vật tầm thường đâu._ Đôi mắt đen tối lại, người này rất thú vị


Đôi mắt nâu của Alice một lần nữa trở nên đỏ ngầu nhìn nam nhân đang ngồi ở cửa sổ kia, đầy cảnh giác. Tuy nhiên hắn thì vẫn tỏ ra như không, đôi mắt xanh thậm chí còn mang theo vài phần trêu chọc, mái tóc hồng khẽ rung nhè nhẹ. Tên này là người hôm bữa đi với tên kia.

-Tôi nói thật đấy, cô không nên uống thứ thuốc an thần đó, nó chỉ khiến vết thương nặng thêm. Thứ sáp nến kia có thành phần xung khắc với thuốc an thần_Ánh nhìn dừng lại trên lưng của cô, xuất hiện một tia thương xót xa. Alice nghiên đầu nhìn hắn, đôi mắt nâu nheo lại, cá gì chứ chả lẽ anh ta gặp cô chỉ để vậy thôi.

-Hôm nay tôi gặp cô còn có một lí do nữa, cô hãy về Nga đi. Nơi này không an toàn đâu, đừng cố gắng dính líu vào ba cái chuyện này nữa…..

Alice nhìn lọ thuốc của mình. Uống hay không uống?To be or not to be? Ôi đó quả là câu hỏi lớn của nhân loại. Có gì phải sợ chứ, cô thầm nghĩ chắc tên kia cố tình gạt cô thôi mà, nghĩ tới đó đổ ra ba viên thuốc. Cứ uống đấy thì sao, kiểu gì cũng là thuốc giảm đau và an thần chứ có gì đâu. A sao đau đầu quá.

Loạng choạng bước ra phòng khách, nội thất của ngôi nhà được bao phủ bởi một màutrắng xám. Sàn được làm bằng gỗ và đèn thì vẫn bật sáng. Mặc nhiên, không có ai trong nhà… Alice thả  thả người xuống  trên chiếc salon xám. Nhìn mọi thứ lần nữa, cô cảm thấy tim mình như nghẹn lại. Mọi thứ ở đây đều gợi cho cô một nỗi nhớ về anh. Cô thở mạnh, lấy cho mình một cốc nước, sao lại đau đầu như vậy .Alice nhìn lại mình trong chiếc gương ở góc nhà. Cô vẫn như ngày xưa, như cái ngày mà anh chưa từng đến, nhưng trái tim cô đã tan nát từ lúc anh đi rồi…

Anh…cô nhớ anh điên cuồng. Tất cả mọi thứ trong căn nhà này đều mang hình bóng của anh. Cô yêu anh, thật sự rất yêu anh. Vậy tại sao anh lại chối bỏ cô?? Tại sao lại bỏ rơi cô?? Chẳng lẽ tình yêu của cô là không đủ?? Không là anh tồi tệ, là tại tất cả bọn họ

“Thời gian cũng chẳng thể chữa lành vết thương.

Xin hãy chữa lành trái tim tôi để tôi có thể gượng cười dù chỉ một chút.”


Alice mỉm cười nhìn ngắm những bộ quần áo của mình trong chiếc vali mà Mas đem tới. Rồi cô tiến lại tủ quần áo cạnh đó, toan cất vào. Bất thần, một lần nữa, cô...nhìn thấy...hình ảnh của anh.

Bên trong chiếc tủ, những cái áo mà ngày trước, khi cô còn là một nửa đời anh, anh đã mặc chúng. Mãi vài giây sau, Alice mới có thể thoát khỏi mớ hỗn độn trong đầu mình. Dù sao, cô cũng là người sống rất lí trí. Cô cất vội chiếc áo của mình. Vô thức sờ vào những chiếc áo của anh. A, đây rồi, chiếc áo len đôi mà ngày trước, cô và anh đã từng mặc và đi chơi chung với nhau. Cô lấy nó ra, nhìn ngắm, và bất chợt, lí trí trong cô không thể trụ vững được nữa. Cô đã khóc...

Alice từng tự hứa với lòng mình, cô sẽ không khóc vì anh nữa, sẽ không nhớ về những kỉ niệm ngày xưa. Nhưng bản thân chưa bao giờ làm được... Cô ôm chiếc áo len vào lòng, khóc nức nở. Trái tim cô như đông cứng mỗi khi nghĩ về anh. Tim, phải rồi, tim cô đau quá…Tâm trí cô đang dần kiệt quệ. Để kỉ niệm xưa sang một bên, cô lấy vội lọ thuốc an thần. Nằm song xoài trên giường.

Alice thiếp đi. Trông cô khi ngủ thật đẹp. Alice khẽ cựa mình .Có cái gì đó thiếu thiếu… Phải rồi, anh đâu?? Cô vội bật dậy, cầm điện thoại và bấm ngay vào số anh. Tim cô như đang thắt lại. Tự dưng, cô có một cảm giác lo sợ thất thường. Anh đâu rồi? Điện không được… Cô bấm số lại lần nữa. Lại không được. Chuyện gì đang diễn ra thế này?? Khoan, Alice chợt nhớ lại, cô và anh, giờ đâu còn là gì của nhau. Vậy… Phải, bây giờ có lẽ anh đang cười nói vui vẻ bên cạnh người ta, có lẽ anh đã quên cô rồi. Mắt ngấn lệ, rồi cô khóc thét lên. Lại chợt thấy lồng ngực mình đau lắm! Cô cuộn người, cô đơn giữa căn phòng trống, không ai bên cạnh.

Alice đẩy cửa, lê lết đôi chân yếu ớt vào phòng tắm. Chiếc áo trắng cô đang vận không quá dài nhưng đủ để được gọi là thời trang “quần biến mất”. Tự nhìn mình trong gương. Cô đâu có tệ. Nét đẹp trong sáng của cô vẫn như ngày nào. Đâu thể để tình cảm lấn át lí trí được. Cô vén mái tóc sang một bên, mỉm cười.

Cạnh cửa sổ là…cái gì thế kia?

Cô bước tới. Đó là một chai nước hoa nhỏ nhắn nhãn hiệu Emotion. Cô mở nắp chai, đưa lên ngửi. Mùi hương thật dễ chịu. Cô ngửi chiếc áo đang mặc, ngửi mái tóc mình, có cái gì đó quen thuộc ở chai nước hoa này. Là của anh. Cô ngồi bệt xuống mặt đất, nhỏ từng giọt nước hoa  Cô ngắm nhìn từng giọt, từng giọt rơi xuống với đôi mắt thẫn thờ. Vơi đi gần một nữa, cô bất chợt đặt nó xuống, nhìn xa xăm, vô định.

Alice đã hoàn thành xong bữa tối và đang đợi anh về. Đúng chuẩn một cô vợ hoàn hảo dù anh và cô chưa từng tiến xa hơn những gì được gọi là “người yêu”. Chưa bao giờ cô tỏ ra xem thường hay bớt yêu anh cả. Cô rất yêu anh, rất yêu anh.

Bữa ăn khá đơn giản và không cầu kì. Hai ly rượu đặt đối diện–chỉ có anh và cô–nhằm tăng chút sức hút cho chiếc bàn vuông nhỏ. Alice nấu ăn chỉ khá giỏi nhưng bù lại, mắt thẩm mĩ của cô thì tuyệt vời. Những chiếc thìa, chiếc nĩa được lau chùi sạch sẽ nằm im trên mặt bàn. cô ngồi đó, chống cằm đợi người yêu, đôi môi chút chút lại tạo nên một đường bán nguyệt hoàn hảo.

Cánh cửa gỗ được mở sẵn nhưng sao lâu quá chưa thấy anh về. Cô đâm ra chút hoảng loạn. Những ngón tay cứ bấu, cứ vò lấy nhau. Đôi mắt hướng về cánh cửa, chờ đợi.

“Ọc”.

Máu! Đầy những vết máu! Alice…cô bị thổ huyết!!

Ngã quỵ xuống sàn. Sàn nhà lạnh ngắt. Máu thấm đầy chiếc áo trắng, đầy cả tay cô. Nhớ ra rồi. Anh đã đi. Đi xa và sẽ không bao giờ trở về với cô nữa… Vậy mà, cô vẫn chờ đợi trong đau đớn. Vậy mà, cô vẫn chờ đợi trong sự tận cùng của nỗi khổ đau để mong anh quay về. Alice, mày thật ngốc...



Alice gạt nước mắt, đứng dậy. Cô đổ hết thức ăn, đập hết chén dĩa, quằn quại trong cơn đau đớn. Tim cô như bị ngàn mũi kim đâm vào. Lọ thuốc an thần vẫn ở đó. Với tay, cầm lên. Cô bước tới trước chiếc gương và khóc đau khổ. Cô, liệu có còn là cô? Liệu đó chính là Alice ngày nào như cô vẫn nghĩ khi soi gương để tự an ủi bản thân mình?Yếu đuối quá. Không, người trong gương không phải là cô. Thật đáng thương. Xơ xác. Và cô đang khóc ư?Vì anh sao? Chẳng phải Alice đã thề là sẽ không bao giờ khóc vì anh nữa kia mà

Một cuộc tình tan nát...Một tên điên, ngu ngốc theo đuổi thứ tình yêu đã vĩnh viễn không còn. Chắc chắn là không. Tại sao…tại sao cô lại ghét những tấm gương đến vậy? Chúng chỉ phản chiếu lại những hình ảnh mà cô không bao giờ muốn nhìn thấy. Cô khóc thét lên và ném lọ thuốc thật mạnh. Sự va chạm giữa hai vật thể để lại trên mặt gương một vết nứt khá lớn. Vết nứt như chính trái tim cô...tan rã. Hét lên đau khổ và quằn quại. Máu của cô, chúng ở khắp căn phòng. Máu đỏ tươi. Rồi cô lại bật cười. Cười thật lớn trong khi đôi mắt vẫn chảy nước và khóe miệng dính đầy máu khô. Là cô đang tự tìm lại những nụ cười ngây ngô ngày xưa sao? Cười rồi lại khóc. Những biểu cảm trên khuôn mặt  biến đổi nhanh thật. Cô nằm quằn quại và khóc thật to. Khóc như chưa từng được khóc. Alice, cô quả là đáng thương…

Căn phòng đầy mảnh thủy tinh và chính giữa phòng, một cô gái với chiếc áo màu trắng đang khóc… Trái tim cô đã tan nát rồi…không còn hiện diện nơi lồng ngực...không còn nhịp đập thuở nào lúc anh vẫn kề bên. Cô liếc sang lọ thuốc an thần chỉ còn lại vài viên và với tay uống hết. Phản ứng phụ...cô ho sụ lên. Nhưng sao cô lại cảm thấy dễ chịu hơn? Một vòng tay ấm áp nâng Alice lên, ôm chặt lấy cô. Là thiên thần phải không? Người như cô mà cũng được lên thiên đàng sao. Thôi cũng được, Alice mệt quá rồi, có lẽ thiên đàng là chỗ nghỉ ngơi tốt cho cô

-Alice làm ơn, làm ơn hãy tỉnh lại đi._ Có ai đó năm chặt lấy tay cô, mùi hương này là anh là anh phải không. Vậy ra anh vẫn còn yêu cô à

-Anh Shun bình tĩnh đi, rồi cố ấy sẽ tỉnh lại. Cô ấy chỉ là dùng thuốc quá liều thôi, nó khiến than kinh của cô ấy hơi rối loạn một tí_Giọng nói của một người con gái kéo Alice về thực tại. Không tại sao lại là cô ta. À mà đúng rồi cô và anh đâu còn là gì của nhau nữa. Một phần là tại cô ta, là tại bọn họ mới khiến cô phải khổ sở như thế này. Đôi mắt chocolate mở to nhìn bóng hai người đang ở ngoài ban công và có vẻ chưa biết rằng cô đã tỉnh rồi

-Thật là phiền cho em rồi Miz, hình như em còn đến những ba tiết cuối thế mà anh lại còn gọi em_ A, hay thật . Anh nhớ cả lịch dạy của cô ta luôn à(t/g: Alice ghen rồi>.<). Miz cười buồn nhìn Shun, có đáng gì đâu chứ, cậu ấy thành ra như vậy cũng một phần là lỗi của em mà. Xoay người bước vào trong chẳng may vấp phải thành cửa, Miz ngã vào người anh một cách rất chi là đẹp mắt. Còn giả bộ hậu đậu, ngây thơ nữa sao. Tôi phục cô quá đi. Có vẻ đây chính là giọt nước cuối cùng làm tràn lên cơn giận ở Alice

-Oa, hay thật nha. Vừa mới tỉnh dậy đã có phim tình cảm để xem. Hai ngươi cứ thường xuyên như vậy một chút cho tôi đỡ tốn tiền thêu băng đĩa về xem phim đi_ Thanh âm đậm chất trào phúng vang lên khiến cả hai giật mình, quay qua nhìn Alice đã tỉnh lại lúc nào._Này cứ tiếp tục đi chứ, đang tới đoạn hay mà._A, sao lại độc mồm độc miệng như vậy, Alice từ khi nào cậu đã trở nên như thế. Miz trong lòng vẫn còn hoang mang vội cáo từ trước, để lại hai người.

-Nhà anh hết bắp rang bơ rồi đấy. Cố mà mua cho nhiều một chút, để tôi còn qua  đây coi phim nha._ Nét mặt tươi cười cũng không đổi nhưng trong thanh âm đã hơi lộ ra tí dấm chua. Và tất nhiên không qua khỏi được đôi tai tinh tường của Shun nhà ta. Cưng quả là dễ thương nhất mà. Nghĩ vậy mặt vẫn tươi cười đáp lại

Alice nổi giận chống gượng thân thể yếu ớt, bỗng nhiên cơn chóng mặt kéo đến, khiến cho cô té lăn trên mặt đất, nhắm mắt lại, lại không ngờ rằng mình lại ngả vào trong một vòm ngực ấm áp.

Chờ cơn chóng mặt kia qua đi, Alice mở bừng mắt, “ Buông.” Cô giật phắt tay ra khỏi tay anh, muốn tự mình đứng lên.

“ Được thôi.” Shun còn chưa có nói xong, đã buông tay ra, Alice liền đứng vững không xong: “ A.” Chớp mắt thấy khuôn mặt nhỏ nhắn sẽ tiếp xúc với mặt đất, trong nháy mắt, cô lại bị cánh tay mạnh mẽ kia ôm lấy.

“ Anh, anh đúng là cố ý.” Đầu thật muốn bốc hỏa.

“ Ta cố ý đấy.” Shun ôm lấy thắt lưng của cô, khóe miệng nở một nụ cười, không hiểu sao, anh thực thích thú muốn thấy được bộ dáng phát hỏa của cô nha, thật là kiều mỵ.

“ Anh……anh” Alice  bị anh chọc tức đến nghẹn lời, không biết phản bác  như thế nào nữa._“ Ăn cháo đi, ngoan nào xíu nữa ta đi mua bắp rang bơ cho” Shun đưa nàng về lại trên giường, đưa tay lấy chén cháo bên cạnh, nhẹ nhàng dỗ dàng.

“ Không ăn.” Cô hất đầu, nguyên lai, vừa rồi là anh muốn lấy chén cháo cho cô, chỉ giỏi giả vờ hảo tâm, sao anh ta không tự đi mà chăm sóc mình? Alice có thể lo cho bản thân được.Hơn nữa còn dám dỗ dành kiểu đó, coi cô là con nít sao!

“ Em nhất định không ăn?”Anh nhìn chằm chằm cô, mang theo tia tối sầm.“ Không ăn.” Anh như vậy khiến cho cô có chút sợ, y muốn làm gì? Nhưng mà ngoài mặt vẫn cứ bướng bỉnh.

Shun nhìn cô, đột nhiên cầm lấy chén cháo kia, tự uống lấy, Alice trừng lớn mắt, không thể tin được mà nhìn anh,  cư nhiên tự mình ăn hết luôn.

“ Ngô, ngô.” Không đợi cô phản ứng lại, đã bị anh đè ở trên giường, đôi môi nhỏ nhắn bị mút lấy, Alice giật mình hiểu ra anh muốn làm gì rồi, ngậm chặt miệng lại, mặc cho đầu lười anh khều khều thế nào, cũng không chịu mở miệng ra, để xem  làm thế nào được, trong lòng đắc ý, trên khuôn mặt nhỏ nhắn biểu lộ ý nghi ngờ.

Shun nhìn tiểu nữ tử quật cường này, càng kích thích cảm giác muốn chinh phục của anh, đưa tay khóa chặt cánh tay trắng nõn của cô ở trên đỉnh đầu, mặt khác đưa tay kia đến, khẽ khều khều cái mũi nhỏ yêu kiều , trong mắt mang theo ý cười bá đạo.

Alice nháy mắt không thể hô hấp được, chỉ trừng mặt giận ra, thân thể liều mạng giãy dụa, vặn vẹo, hận khí lực quá yếu, lại vừa mới ốm dậy, cho nên sự phản kháng của mình đối với anh ta mà nói thật giống châu chấu đá xe, rốt cục nhịn không được, đôi môi anh đào mở ra, cháo trắng trong miệng Shun, đổ hết cả vào miệng nàng, ừng ực, ừng ực, nuốt hết xuống yết hầu, sau đó ho khan bạt mạng……

“ Anh……” Alice rốt cục cũng hết ho khan, mở miệng mắng anh, phát hiện thấy trong con ngươi nâu của mình tràn ngập sắc dục, cô đột nhiên nhớ ra, hành động của bọn họ hiện tại có bao nhiêu mờ ám, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi hơi đỏ lên, chỉnh sửa lại giọng nói: “ Tôi uống hết rồi, anh mau leo xuống đi.Tôi muốn nghỉ ngơi”

Miz để hai thùng mì ăn liền vào xe đẩy, tháng này bác hàng xóm của cô đã đi du lịch đồng nghĩa với việc là cô sẽ phải tự xuống bếp nấu ăn. Mà đồ ăn Miz làm ra, chưa cần nói tới là ăn được hay không thì bảo đảm bếp đã nổ trước rồi. Haiz ăn mì gói cho nó an toàn. Tính tiền xong, lấy ra một gói mua thêm chút nước sôi nữa. Ăn ở đây cho lẹ vậy, nhưng cô đã phải buông đũa ngay từ gắp đầu tiên. Cái gì vậy nè. Ôi trời cô đã đổ lộn nước lọc vào tô mì rồi, ngậm ngùi nhìn tô mì đã tan tác, chẳng lẽ tệ vậy sao.

-Có vẻ cô không giỏi nấu ăn lắm nhỉ!_Miz quay phắt người lại, một cái đầu vàng đang đứng cười khùng khục

-Đúng vậy. Nấu ăn không phải là sở trường của tôi. Có gì đáng cười chứ

-Hahaha, chỉ…chỉ là tôi chưa bao giờ gặp cô gái nào mà không biết nấu ăn cả_Mas cố gắng nhịn cười trả lời.

-Nhưng mà tôi vẽ rất giỏi nha, anh có muốn một bức không_ MIz cười cười, cố gắng thay đổi chủ đề thấy người kia gật đầu chấp thuận liền vớ lấy ngay cây bút chì và cuốn tập. Đầu tiên phác qua cái mặt nè. Sau đó thêm vài bông hoa nữa, tốt nhất vẫn là hoa cúc nha. Sau đó vẽ thêm cái khung hình( Cứ tưởng tượng như bức hình chị Dương vẽ Hydron ấy)

-Này, cô muốn trù tôi chết sao?_Mas nhướn mày, vẽ rất đẹp nhưng chỉ có điều anh không thích cái khung ảnh đó.Mizuo bật cười to khiến mặt anh chàng mỗi lúc một đen

Ở trên một mái nhà nào đó……

-Em đã nói rồi mà, cô ấy chắc chắn sẽ không chịu nghe lời chúng ta, bản tính cố chấp đó anh và em hẳn rõ hơn ai hết mà. Cô ấy có thể hết yếu đuối, không còn hay mít ướt ngây thơ thì cái tính cố chấp vẫn sẽ không bao giờ mất đi._Lync ngước lên nhìn nam nhân tóc xanh lá mạ, đôi mắt tím ưu buồn kia có vẻ đang ra chiều nghĩ ngợi, đôi mày chau lại. Cậu đưa tay lên vuốt mấy lọn tóc xanh thơm ngát mùa bạc hà, cậu như muốn đắm chìm vào cái hương thơm đó, hương thơm của người mà cậu yêu thương nhất và trớ trêu thay cũng là anh trai cậu. Nhưng giờ thì không sao nữa rồi, hai người đã vứt bỏ quá khứ , mọi thứ kể cả cái tên của mình rôi, giờ họ đã có thể tự do yêu nhau. Cơn gió lạnh tháng mười thổi qua khiến cậu khẽ run, và dường như đã kéo người kia khỏi dòng suy nghĩ, anh nở nụ cười ám muội:

-Lạnh ư, thôi chúng ta về nhà làm cái gì cho ấm người một chút đi_Làm cái gì đó ấm một chút?Lần này là do Lync nghĩ bậy trước – cậu không thể đổ thừa cho anh là biến thái được nữa rồi. Lync bé nhỏ đáng yêu và nhạy cảm ngày nào đã bị ô uế bởi những trò đáng sợ của Hydron rồi. Không sao, anh cũng không thích mấy đứa cứ cố tỏ ra mình là ngây thơ. Nhưng Lync thì ngây thơ thật, và cho dù 100 năm nữa cậu ta vẫn ngây thơ thế thôi.

Chỉ một đêm mà ba tình yêu đã chớm nở......

End chap 6

Tem là cháo của Alice

Phong bì là bức vẽ Mas của Miz

Thùng thư là tô mì hư của Miz ( cái này thì mình tặng chị Dương, dù gì Miz cũng là của chỉ nên thôi cho chỉ ăn chút kiệt tác từ chính nhân vật của mình vậy. Chúc chị ăn ngon miệng)

P/s: bữa nào chị vẽ cho em một bức về Miz thật rõ ràng được không ạ. Em vẫn chưa hình dung được cô ấy rõ ràng cho lắm.

description( Bakugan fanfic) Tình Hận - Page 4 EmptyRe: ( Bakugan fanfic) Tình Hận

more_horiz
Tem :) Đêm rồi còn ăn cháo

Đoạn đầu và đoạn cuối đúng là có sự khác biệt.

Đoạn 1 thuần Việt, đơn giản, có chút hài hước nhẹ nhàng, có lẽ vì nội dung cũng tập trung vào đời sống học đường nên có phần vui vẻ hơn đoạn sau. Tuy nhiên cũng trong đoạn đầu này có những chỗ diễn đạt không rõ

"Ren bước vào lớp , anh thở dài, cái lớp mà lúc nào cũng vậy, chả khác nào cái chợ hết Thả cặp một cái bụp xuống ghế, ngồi xuống nghỉ một chút mà thực sự thì hôm nay cả lớp 11a 1 ai cũng bị vậy, thang máy đột nhiên hỏng khiến họ phải lội thanh bộ lên, cứ như tập thể dục giảm cân ấy"

đọc liền một mạch câu này làm đang ăn cháo cũng nghẹn. 2 tác giả chú ý ngắt câu nhé

Xuống tới đoạn viết về Alice thì tốt hơn nhiều, tuy còn một số chỗ chưa gãy gọn, nhưng thể hiện được tâm lí nhân vật và nỗi nhớ của Alice. Dù cố tỏ ra lạnh lùng thế nào, trong tim cô ấy chữ "Tình" vẫn đứng trước chữ "Hận".

Tuy nhiên cần chú ý bối cảnh vì tự nhiên Lyn biến đâu mất tiêu làm cảm thấy lạ lạ.

Đoạn Alice nghĩ về tình yêu của Shun --> thấy lọ nước hoa trong nhà tắm --> bày bàn ăn chờ người yêu mình về có vẻ giống như ảo giác, do loại thuốc an thần đó tạo ra? Mình không hiểu lắm đoạn đó mặc dù đoạn đó rất hay, có thể nói hay nhất từ đầu fic đến giờ

Từ đoạn bắt đầu xuất hiện văn phong Trung Quốc thì giống những chap trước, có nét bá đạo riêng :v Lại còn vụ hôn cháo nữa... Độc đáo thì có nhưng thực lòng là hơi gross, người ta cho nhau uống cái gì như thuốc thôi chứ nghĩ đến chuyện cả lít chất lỏng chảy từ miệng người này qua người kia... Không ăn cháo nữa

Dù sao đoạn đó vẫn thú vị và hết sức bá đạo. Đã có hint cho Mizuo và Masquerade, và... Lync và Hydron? :v

Chờ chap mới.

description( Bakugan fanfic) Tình Hận - Page 4 EmptyRe: ( Bakugan fanfic) Tình Hận

more_horiz
Phong bì (vừa khéo :v)

Tuần nee ăn mì tôm không dưới 5 lần, nhưng chưa bao giờ mì bị hỏng, kiệt tác này chỉ có thể là từ "con cháu" mình mà ra =))

Văn phong trong này đúng là có khác biệt, đoạn giữa viết theo hán văn hoàn toàn, umk thì 2 tác giả cùng viết 1 fic là chuyện thú vị, nhưng giữa 2 tác giả nên có sự dung hoà nhé, chứ thay đổi nhiều quá khiến người đọc có cảm giác bị hụt ở đâu đó đấy

Đoạn em tả nội tâm của Alice nee thấy thích lắm :) Dường như mọi thứ đều gợi nhớ đến Shun, chứng tỏ trước đây quan hệ của hộ rất tốt, kỉ niệm rất nhiều, dễ tưởng tượng ra hình ảnh 1 Shun nhẹ nhàng và quan tâm tới người yêu, ấy thế mà giờ đây anh ấy có vẻ bá đạo quá =))

trong này nee thấy mấy cặp nah, RenxFabia, ShunxAlice, MasxMiz, LyncxHydron. Vậy thì trừ Shun và Alice là có tình cũ từ trước thì mối tình chớm nở là của 3 cặp còn lại ah? :gian:

Tự hỏi khi vẽ Mas, Miz có vẽ thêm 1 dải băng đên phía trên cái khung như khi nee vẽ Hydron không =)) Ok, khi nào rảnh sẽ vẽ cho em 1 bức của Miz. Cơ mà Mira làm gì tóc của nee rứa và sửa tóc để làm gì? O_O thử miêu tả kĩ đi, nếu đẹp biết đâu nee lại làm phiên bản khác của mình :v

description( Bakugan fanfic) Tình Hận - Page 4 EmptyRe: ( Bakugan fanfic) Tình Hận

more_horiz
Thùng thư ~
Nhưng nói thật chả biết làm gì với bát mì của Miz-san, tài nấu ăn của Miz-san thật sự rất thiên tài =)) Thôi thì đem trưng bày vậy *bỏ tủ kính* *ném gói giữ ẩm*

3 tình yêu chớm nở... Vậy là không có DanShun của bạn rồi =)) Bạn muốn DanShun ~~~~ *hú hét*

Cách hành văn không nói làm gì, có điều như Umiko-nee-chan, vẫn có sự khác biệt quá lớn giữa cách hành văn của 2 tác giả

Thôi hóng chap, sắp học nên chỉ nói thế thôi
P/s: +1 ~~~

description( Bakugan fanfic) Tình Hận - Page 4 EmptyRe: ( Bakugan fanfic) Tình Hận

more_horiz
Hura...
Khỏi nói ...yêu chap này...nhứt là đoạn chị Alice đấu tranh tư tưởng...!!!
Anh Mas đúng là hơi tàn nhẫn với lớp của Shun -chan...!!!!
Shun-Chan chap này thì quá là bá đạo...pha tí nham hiểm...!!!
...................................................................


-Tớ cá là họ sẽ bị lừa nhưng thầy Kazami sẽ không, người mà theo nguyên văn lời cô Alice nói là” Đừng đụng vào nếu không chết mồ không đẹp mã không yên”  thì chẳng phải nhân vật tầm thường đâu._ Đôi mắt đen tối lại, người này rất thú vị

Đôi mắt nâu của Alice một lần nữa trở nên đỏ ngầu nhìn nam nhân đang ngồi ở cửa sổ kia, đầy cảnh giác. Tuy nhiên hắn thì vẫn tỏ ra như không, đôi mắt xanh thậm chí còn mang theo vài phần trêu chọc, mái tóc hồng khẽ rung nhè nhẹ. Tên này là người hôm bữa đi với tên kia.
Hôm nay tôi gặp cô còn có một lí do nữa, cô hãy về Nga đi. Nơi này không an toàn đâu, đừng cố gắng dính líu vào ba cái chuyện này nữa…..


]Khi thay đổi không gian bạn nên đế một dấu hiệu nào đó để phân biệt nhé...!!!

-Hôm nay tôi gặp cô còn có một lí do nữa, cô hãy về Nga đi. Nơi này không an toàn đâu, đừng cố gắng dính líu vào ba cái chuyện này nữa…..

Alice nhìn lọ thuốc của mình. Uống hay không uống?To be or not to be? Ôi đó quả là câu hỏi lớn của nhân loại. Có gì phải sợ chứ, cô thầm nghĩ chắc tên kia cố tình gạt cô thôi mà, nghĩ tới đó đổ ra ba viên thuốc. Cứ uống đấy thì sao, kiểu gì cũng là thuốc giảm đau và an thần chứ có gì đâu. A sao đau đầu quá.



Hydron x Lync đi âu mất òi...!!!



.............................................................................
Mình mới 13t à đọc mấy cái này ô nhiễm đầu óc quá...!!
Hong chap nga.~

description( Bakugan fanfic) Tình Hận - Page 4 EmptyRe: ( Bakugan fanfic) Tình Hận

more_horiz
Chap 7

Chap này là do Uzu viết hết chứ không phải mình

Ngủ đủ giấc đối với một người là rất quan trọng, nhưng vì đặc điểm chức nghiệp nên với Alice mà nói, nếu một ngày có thể ngủ đủ tám tiếng thì ngày đó hẳn là ngày cô về hưu.

Chán nản nhìn mấy chồng núi nho nhỏ trên bàn. Vừa mới đi làm lại có một tuần mà đã có cả đống thứ như thế này rồi. Kiểm tra chất lượng đầu năm ơi là kiểm tra chất lượng đầu năm ơi, ta hận mi, sao mi lại tới sớm vậy chứ. Vậy mà có một số người lại có thể ung dung đi nhậu. Điển hình là cái tên hàng xóm của cô ấy. Từ ngày biết Alice ở chỗ này liền mặt dày bám theo tới tận đây. Giờ ban công kế phòng cô là của hắn a.

Nhìn căn phòng vẫn tắt đèn, khóa trái. Lòng tự nhiên dâng lên cảm giác khâm phục. Thử nghĩ mà xem, anh ta dạy bộ môn gì. Toán, là toán đó nha. Chấm bài còn cực ác chiến nữa. Đồng hồ điểm 12 giờ. Thôi chết trễ rồi, phải lo chấm tiếp thôi

Bút đỏ trong tay vung lên, nhớ lại hồi nào mình đã từng dùng bút xanh mà vật lộn với mấy cái bài kiểm tra Toán siêu khó của người kia, lòng không thể không thương cảm cho đám học trò thức đêm thức hôm lo ôn toán mà bỏ bê môn Ngoại ngữ của cô, lực đạo trong tay giảm xuống chút ít, chỉ đủ để làm giấy gần rách thôi. Haiz còn thời đi học thì oanh tạc bài kiểm tra còn bây giờ cũng vậy vẫn là bài kiểm tra, chỉ có điều là bài kiểm của người ta.

Đồng hồ điểm 1 giờ sáng. Cũng may mà Mas đã đi chơi đâu đó rồi nếu không hẳn thế nào cũng thò đầu qua mà bắt Alice đi ngủ. Lúc ở Nga cũng vậy, từ dụ dỗ tới dọa nạt để cho chịu thỏa hiệp. Nếu không đi ngủ ngay thì lỡ đang độ đêm có tên nào khùng khùng đi hái hoa tặc thấy em đẹp quá nhảy vô dê. Cái đó mà cũng nghỉ ra được, Mas chan nhà cô có óc tưởng tượng chả thua gì tụi học sinh

Có đôi khi Alice cũng thử đặt mình vào tình cảnh đó thì sẽ làm sao? Đại khái phản ứng đầu tiên là đóng băng hắn, bấm điện thoại gọi cảnh sát hoặc đập cho hắn một trận bán sống bán chết.

Nhưng mà lần này mới bệnh xong làm gì mà đóng băng với dùng võ, điện thoại thì hết pin. Chỉ có mình cô thôi.

Đang hăng say chấm bài chợt tiếng động ngoài ban công khiến Alice giật mình, một thân ảnh đen chẳng mấy chốc tiến về phía cô. Ném mạnh một sấp giấy về phía hắn,cô nhếch môi, xỏ dép vào chân và ….chạy .

Được rồi, cô thừa nhận rằng bản thân mình thật không có có khí phách của nữ chính, còn… lấy bài của học sinh khổ tâm học tập mới có được để đem làm vật hy sinh, nhưng mà đây là do hoàn cảnh xô đây, hoàn cảnh xô đẩy a…..

Ta chạy, ta chạy…A sao nửa ngày chưa thấy nhúc nhích? Alice giật mình khi nhận ra mình vẫn bất động, hai chân nặng trĩu. Mới lặng lẽ quay đầu chỉ thấy Shun Kazami nồng nặc mùi rượu kéo cô vào lòng.

“ Thân em như tấm lụa đào
 Phất phơ giữa chợ biết vào tay ai”

Trong đầu Alice lúc này không hiểu sao lại xuất hiện ra những dòng thơ cũ rích mà cô cũng chẳng nhớ nổi tác giả nếu có là ai, chắc có lẽ là tại vì nó đang giống số phận mịt mù không kết quả của cô chăng, vì thế cảm giác hiện tại trong lòng Alice là…

Nhảm. Hết sức nhảm. =.= Sắp toi tới nơi rồi còn than thân trách phận.
Shun giữ chặt Alice, liền theo tư thế của hai người thuận tiện đem cô áp đảo trên giường, hôn lên đôi môi đỏ mọng
“Shun…” Alice sững sờ, thẳng đến khi đầu lưỡi Shun vươn vào trong miệng mình, cô mới có phản ứng lại, “Khoan… anh…” Mùi rượu mạnh tràn ngập quấn quýt xung quanh, môi anh có chút khô, sự ma sát của môi và môi trong lúc đó khiến Alice có cảm giác tê tê dại dại. chiếc lưỡi mềm mại mà trơn nhẵn lướt qua từng góc trong khoang miệng mình, bò lên đầu lưỡi mình, hướng dẫn đầu lưỡi của mình cùng nhau giao triền.
Đúng, chính là hương vị này… Hương vị… phi thường tuyệt vời… Nhưng, vẫn chưa đủ! Vẫn chưa đủ… Anh muốn nhiều hơn, nhiều hơn nữa… Shun mê man nghĩ, đừng để cô bỏ đi, không được… Tay anh dừng lại trên chiếc khăn khoác kéo nhẹ một cái để lộ chiếc áo ngủ hai dây. Cô lập tức kích động, anh ta muốn làm gì? Theo bản năng đưa tay đẩy y ra, nhưng Shun đè hai tay  lại kéo qua đầu. Một bàn tay tham lam vuốt dọc theo chiếc cổ của cô, làn da trơn nhẵn giống như hút chặt lấy hai tay của anh, Shun thăm dò thân thể người dưới thân. Động tác ở miệng cũng trở nên thô lỗ, không ngừng gặm cắn đôi môi đỏ mọng của Alice

Shun Kazami! Anh điên rồi! Cô giãy dụa, cũng chuẩn bị hét lên, nhưng vào giây tiếp theo, anh đột nhiên ngừng lại, rời khỏi đôi môi cô, ngơ ngác nhìn, trong ánh mắt mang theo sự bi ai không hiểu.

“Shun…?” Alice nhìn y.

“Đừng rời bỏ ta…” Shun lại một lần nữa ghé vào tai cô nỉ non, anh muốn cô, cho dù đây chỉ là một giấc mơ, anh buông xuống một nụ hôn lên tai Alice, “Không được vứt bỏ ta…Miz”

Alice có chút choáng váng mà nhìn anh, đôi mắt nâu đanh lại xuất hiện đau lòng. Rốt cục anh vẫn chọn nữa nhân tóc xanh kia. Cô ta có gì hơn cô chứ? Tại sao? Tại sao” Nhưng ta không phải là Mizuo” Nước mắt chảy trên hai gò má, rơi xuống đất vỡ thành những mảnh nhỏ trong suốt.

Alice lại  bị bắt mở miệng, đầu lưỡi giao quấn cùng chỗ với Shun, từ khóe miệng chảy ra một sợi chỉ bạc. Qua một lúc lâu, đến khi  cô cho rằng mình sẽ bị nghẹt thở mà chết, Anh mới buông tha cho đôi môi đỏ mọng đã bị gặm cắn một lúc lâu. Theo từ môi hai người tách ra, kéo theo một sợi chỉ bạc thật dài khiến người ta mơ màng, vương lên trên ngực Alice. Anh dời đến tai cô, hôn xuống tai  thỉnh thoảng lại liếm liếm những điểm mẫn cảm trên tai, đầu lưỡi di chuyển xuống dưới, gặm cắn bờ vai cô, rồi xương quai xanh… lưu lại những hôn ngân đỏ ửng, khiến Alice chịu không nổi mà run rẩy.

“Shun… Không được… A!” Cô cố gắng ngăn bàn tay không an phận trên người mình

“Không được ly khai ta…” Anh bỗng nhiên ngước đầu nhìn Alice, sau đó ôn nhu hôn lên môi cô, “Không được quên ta…”

Alice nhìn sâu trong đôi mắt bia ai của anh, tâm lại đau đến lợi hại, cô nâng mặt y lên, nhìn y: “Shun…Anh  nói cho em biết, em là ai? Em là ai?…”

“…Miz… Xin lỗi…” Shun thì thào. “Em không phải Mizuo a…” Alice vô lực che mắt lại, đột nhiên thân hình phái trên đổ ập lên người. Shun anh hãy nhìn em, em là Alice, là Alice Gheabich a….Nước mắt chảy dài, cô úp mặt vào gối khóc nức nở. Cũng vì vậy mà không nghe thấy anh tiếp tục thập giọng nỉ non rất nhỏ” Miz,. Ta không thể…… yêu em…Người ta yêu chỉ có cô ấy…..Chỉ có Alice mà thôi….Xin lỗi”

Đôi mắt nâu từ từ mở to, mệt mỏi quá. Nhìn người kế bên vẫn còn đang ngủ lòng chợt thắt lại. Đau quá. Nhẹ nhàng ly khai, Alice trở về sắp xếp mấy cái bài kiểm tra, thất thần như một con búp bê vô hồn. Khẽ nghe tiếng động trong phòng người kia có lẽ đã dậy rồi.

-Alice thật xin lỗi .Có lẽ đêm qua ta lại làm phiền em rồi_ Shun nói tỏ vẻ hối lỗi, anh hoàn toàn không nhớ những chuyện xảy ra đêm qua

-Không có gì, anh về đi_ Alice lạnh lùng nói, Shun ngạc nhiên anh cứ tưởng là cô sẽ nổi giận với anh chứ. Chậm rãi tiến về phòng của mình lòng rối bời khó hiểu.

Cô ngồi vô lực ngồi xuống ghế sô pha. Nước mắt nãy giờ cố nhịn lại chảy dài. Lấy mấy chai Branđy Mas để nhờ ra, cô uống hết li này đến li khác. Mặc cho nó thiêu dốt cả cổ họng mình. Một ly , hail y rồi một chai hai chai. Tại sao vậy, tại sao anh lại không yêu cô?

End chap 7

Tem là rượu của Alice
Phong bì là bài kiểm tra
Thùng thư là cây bút đỏ

description( Bakugan fanfic) Tình Hận - Page 4 EmptyRe: ( Bakugan fanfic) Tình Hận

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply