Tác giả : Hoa ban
Tình trạng : Đã hoàn thành ( 58 chap và phần End, phụ lục về đất nước hoa anh đào )
Thể loại : tình cảm
Đi Tìm Hạnh Phúc là cuộc hành trình tìm kiếm lại mối tình cách xa 10 năm của 1 cậu bé, giờ đã trở thành 1 chàng trai tài hoa giàu có và rất si tình. Tuy có chút vất vả và trở ngại khi tìm lại tình yêu và kiếm lại được hạnh phúc. Nhưng cuối cùng họ cũng đã vượt qua và có được thành quả sau bao năm cố gắng
chúng ta cùng theo dõi nhé
Note: truyện hơi bị hay và tác giả viết truyện rất là siêng mới viết được dài thế =w=
Nguồn
-------------------
CHAP 1: TRẺ CON QUÍ TỘC
Từng làn gió nhẹ thổi mang theo hương thơm dịu của hoa anh đào. Bây giờ là mùa xuân,bãi cỏ mơn mởn non xanh, khí trời hơi se lạnh nhưng không đủ để cản trở bọn trẻ nô đùa. Chúng chạy nhảy tung tăng trên bãi cỏ rộng, ở đó có một cái nhà vòm cao. Cái trụ bằng đá to nâng đỡ mái vòm gỗ cùng những họa tiếc đơn giản nhưng đầy tinh tế khắc trên đó. Nó xinh xắn như một cái nhà chòi nhưng chắc chắn và kiên cố như những công trình kiến trúc lớn. Ngôi nhà vòm là điểm nổi bật nhất của sân cỏ phía sau trường tiểu học hoàng gia Katochan. Bên dưới mái vòm bọn trẻ đang say sưa với những trò chơi
"Oảnh tù tì ra cái gì ra cái này..."
Đám trẻ đồng thanh rồi đưa một tay ra, mỗi đứa một kiểu.
"Bao nè! Thắng nhé!"
Một bé trai chừng 7, 8 tuổi vui mừng reo to. Đứa bé trông đáng yêu với cái quần jean xanh nhiều túi và cái áo thun trắng năng động. Cổ nó choàng một cái khăn đỏ hình tam giác. Đôi mắt nó sáng không đáo để. Đứa bé cứ như một chàng diễn viên cao bồi miền Tây. Tên nó là Kenl Umi - con trai của ông bà Umi. Cha mẹ nó thừa hưởng món tài sản kết sù do ông nội - một doanh nhân nổi tiếng trong lĩnh vực đóng tàu ở Thụy Sĩ để lại. Gia đình Kenl còn sở hữu một diện tích đất đai rộng lớn trên khắp thế giới.Truyền thống kinh doanh và phân phối thuyền buồm vẫn được duy trì đến đời bố mẹ Kenl. Nói chính xác thì gia đình cậu bé thuộc tầng lớp thượng lưu giàu có và Kenl là một đứa trẻ may mắn trong cuộc sống hưởng thụ. Nhưng không vì thế mà Kenl trở nên kiêu ngạo khó gần. Ngày nào cũng thế Kenl luôn bày ra nhiều trò vui để rũ các bạn cùng chơi.
Hôm nay chúng nó chơi trò "AI LÀ VUA". Sau vài lần oảnh tù tì thì đã xác định được vị vua của ngày hôm nay không ai khác ngoài nhóc Kenl.
"Được rồi, tất cả binh lính nghe lệnh ta: xếp thành 2 hàng, mau lên!"
Ngay lập tức 7 đứa bé xếp thành hai hàng ngay ngắn. Tất cả bọn chúng đều trạc tuổi Kenl và đều là con cái của những gia đình có địa vị cao trong xã hội
Ron là con trai út của giám đốc công ty truyền thông Tokyo. Suzan là em họ Ron. Belt là cháu ngoại của tổng thống nước Nhật nhiệm kì vừa rồi. Alex là tiểu công chúa của hãng thời trang Alex Cool-trụ sở chính tại Toronto Canada. Zon là ngôi sao âm nhạc khi mới 5 tuổi, cha nó là nhạc sĩ kim ca sĩ nhạc pop có danh ở Châu âu. Katy là con nuôi của gia đình võ thuật huyền bí bật nhất đất Ohio từ xưa đến nay. Cuối cùng là công nương Any con gái thứ ba và cũng là con gái duy nhất của bá tước Micheal nước Anh.Toàn là con nít “thứ dữ”, chơi với nhau quả là rất phù hợp !!!
Trong số đó đặc biệt nhất có lẽ là Anny Rodon. Cô bé có mái tóc màu đỏ đồng uốn phần đuôi dưới. Đôi mắt tinh cùng hàng mi rậm đều, đôi má hồng phụng phịu, cái miệng chúm chím xinh... Cô bé mặc chiếc váy màu hồng nhạt bồng bềnh, một cái cài tóc có đôi tai chuột mickey to, một chiếc vòng cổ đính vài hạt đá lấp lánh. Với gương mặt ẩn chứa nét đẹp á – âu Any luôn tạo một sự thu hút lạ đói với người khác bởi mẹ nó là người Nhật, cha là người Anh. Any thực sự là một nụ hoa mà khi nở sẽ đem đến nhiều sắc màu rực rỡ. Cô bé đang đưa đôi mắt trong veo của mình thích thú nhìn quanh… Lúc ấy Kenl hùng hổ ra lệnh:
" Rồi, theo lệnh ta, các ngươi hãy mau thể hiện sở trường của mình cho mọi người xem!"
"Để Alex làm trước nha! mình sẽ cho các cậu một màn biểu diễn fashion."
Nói rồi Alex bước lên trước. Cô bé trông nhó nhắn với chiếc váy xanh lá, đôi giày búp bê cùng màu, cổ chân đeo kiềng bạc. Nhanh nhẩu nhưng chững chạc, Alex chống nạnh một bên, bước từng bước điệu đà như một người mẫu chuyên nghiệp.
Bảy đứa còn lại liền đồng thanh:
"Đúng là bệnh nghề nghiệp!"
Màn trình diễn kết thúc, bọn trẻ vỗ tay, mà mặt chúng thì trông chán ngán ( vì chúng nó biết tỏng cái trò này của Alex rồi ^^)
" Tới Ron!"
Nghe gọi, Ron "đầu đinh" liền bước tới, chỉnh đốn trang phục và bắt đầu biểu diễn:
" Chào tất cả quí vị và các bạn đã đến với chương trình truyền hình trực tiếp của đài truyền hình trung ương Tokyo hôm nay, mở đầu là chương trình bản tin thị trường..."( Thao thao bất tuyệt!)
Cả đám há họng nghe chất giọng thanh đều và không hề vấp của Ron. 1 phút...3 phút... 5 phút trôi qua mà cái đài phát thanh nhí đó vân chưa tắt !!?
" ĐƯỢC RỒI, DỪNG LẠI !! "
Giọng Kenl hét lên như vị cứu tinh của cả đám. Bọn trẻ vỗ tay nhiệt liệt! ( cảm ơn Kenl, chứ không phải khen Ron đâu! )
Cứ thế bọn trẻ chơi thân và gắn bó với nhau tuy rằng chúng chưa quen nhau được bao lâu. Trẻ con mà, dễ làm kết bạn và hòa đồng lắm. Thỉnh thoảng 8 đứa chúng nó lại cãi nhau ồn ào vì những chuyện không đâu nhưng những cuộc tranh cãi như vậy làm chúng nó hiểu nhau hơn, thân thiết hơn. Ở đâu có bọn trẻ là nơi đó có tiếng cười khanh khách vang vọng. Tiếng cười ngây thơ dường như làm cho bầu trời trong xanh hơn và không khí trong lành hơn…^^
Tình trạng : Đã hoàn thành ( 58 chap và phần End, phụ lục về đất nước hoa anh đào )
Thể loại : tình cảm
Đi Tìm Hạnh Phúc là cuộc hành trình tìm kiếm lại mối tình cách xa 10 năm của 1 cậu bé, giờ đã trở thành 1 chàng trai tài hoa giàu có và rất si tình. Tuy có chút vất vả và trở ngại khi tìm lại tình yêu và kiếm lại được hạnh phúc. Nhưng cuối cùng họ cũng đã vượt qua và có được thành quả sau bao năm cố gắng
chúng ta cùng theo dõi nhé
Note: truyện hơi bị hay và tác giả viết truyện rất là siêng mới viết được dài thế =w=
Nguồn
-------------------
CHAP 1: TRẺ CON QUÍ TỘC
Từng làn gió nhẹ thổi mang theo hương thơm dịu của hoa anh đào. Bây giờ là mùa xuân,bãi cỏ mơn mởn non xanh, khí trời hơi se lạnh nhưng không đủ để cản trở bọn trẻ nô đùa. Chúng chạy nhảy tung tăng trên bãi cỏ rộng, ở đó có một cái nhà vòm cao. Cái trụ bằng đá to nâng đỡ mái vòm gỗ cùng những họa tiếc đơn giản nhưng đầy tinh tế khắc trên đó. Nó xinh xắn như một cái nhà chòi nhưng chắc chắn và kiên cố như những công trình kiến trúc lớn. Ngôi nhà vòm là điểm nổi bật nhất của sân cỏ phía sau trường tiểu học hoàng gia Katochan. Bên dưới mái vòm bọn trẻ đang say sưa với những trò chơi
"Oảnh tù tì ra cái gì ra cái này..."
Đám trẻ đồng thanh rồi đưa một tay ra, mỗi đứa một kiểu.
"Bao nè! Thắng nhé!"
Một bé trai chừng 7, 8 tuổi vui mừng reo to. Đứa bé trông đáng yêu với cái quần jean xanh nhiều túi và cái áo thun trắng năng động. Cổ nó choàng một cái khăn đỏ hình tam giác. Đôi mắt nó sáng không đáo để. Đứa bé cứ như một chàng diễn viên cao bồi miền Tây. Tên nó là Kenl Umi - con trai của ông bà Umi. Cha mẹ nó thừa hưởng món tài sản kết sù do ông nội - một doanh nhân nổi tiếng trong lĩnh vực đóng tàu ở Thụy Sĩ để lại. Gia đình Kenl còn sở hữu một diện tích đất đai rộng lớn trên khắp thế giới.Truyền thống kinh doanh và phân phối thuyền buồm vẫn được duy trì đến đời bố mẹ Kenl. Nói chính xác thì gia đình cậu bé thuộc tầng lớp thượng lưu giàu có và Kenl là một đứa trẻ may mắn trong cuộc sống hưởng thụ. Nhưng không vì thế mà Kenl trở nên kiêu ngạo khó gần. Ngày nào cũng thế Kenl luôn bày ra nhiều trò vui để rũ các bạn cùng chơi.
Hôm nay chúng nó chơi trò "AI LÀ VUA". Sau vài lần oảnh tù tì thì đã xác định được vị vua của ngày hôm nay không ai khác ngoài nhóc Kenl.
"Được rồi, tất cả binh lính nghe lệnh ta: xếp thành 2 hàng, mau lên!"
Ngay lập tức 7 đứa bé xếp thành hai hàng ngay ngắn. Tất cả bọn chúng đều trạc tuổi Kenl và đều là con cái của những gia đình có địa vị cao trong xã hội
Ron là con trai út của giám đốc công ty truyền thông Tokyo. Suzan là em họ Ron. Belt là cháu ngoại của tổng thống nước Nhật nhiệm kì vừa rồi. Alex là tiểu công chúa của hãng thời trang Alex Cool-trụ sở chính tại Toronto Canada. Zon là ngôi sao âm nhạc khi mới 5 tuổi, cha nó là nhạc sĩ kim ca sĩ nhạc pop có danh ở Châu âu. Katy là con nuôi của gia đình võ thuật huyền bí bật nhất đất Ohio từ xưa đến nay. Cuối cùng là công nương Any con gái thứ ba và cũng là con gái duy nhất của bá tước Micheal nước Anh.Toàn là con nít “thứ dữ”, chơi với nhau quả là rất phù hợp !!!
Trong số đó đặc biệt nhất có lẽ là Anny Rodon. Cô bé có mái tóc màu đỏ đồng uốn phần đuôi dưới. Đôi mắt tinh cùng hàng mi rậm đều, đôi má hồng phụng phịu, cái miệng chúm chím xinh... Cô bé mặc chiếc váy màu hồng nhạt bồng bềnh, một cái cài tóc có đôi tai chuột mickey to, một chiếc vòng cổ đính vài hạt đá lấp lánh. Với gương mặt ẩn chứa nét đẹp á – âu Any luôn tạo một sự thu hút lạ đói với người khác bởi mẹ nó là người Nhật, cha là người Anh. Any thực sự là một nụ hoa mà khi nở sẽ đem đến nhiều sắc màu rực rỡ. Cô bé đang đưa đôi mắt trong veo của mình thích thú nhìn quanh… Lúc ấy Kenl hùng hổ ra lệnh:
" Rồi, theo lệnh ta, các ngươi hãy mau thể hiện sở trường của mình cho mọi người xem!"
"Để Alex làm trước nha! mình sẽ cho các cậu một màn biểu diễn fashion."
Nói rồi Alex bước lên trước. Cô bé trông nhó nhắn với chiếc váy xanh lá, đôi giày búp bê cùng màu, cổ chân đeo kiềng bạc. Nhanh nhẩu nhưng chững chạc, Alex chống nạnh một bên, bước từng bước điệu đà như một người mẫu chuyên nghiệp.
Bảy đứa còn lại liền đồng thanh:
"Đúng là bệnh nghề nghiệp!"
Màn trình diễn kết thúc, bọn trẻ vỗ tay, mà mặt chúng thì trông chán ngán ( vì chúng nó biết tỏng cái trò này của Alex rồi ^^)
" Tới Ron!"
Nghe gọi, Ron "đầu đinh" liền bước tới, chỉnh đốn trang phục và bắt đầu biểu diễn:
" Chào tất cả quí vị và các bạn đã đến với chương trình truyền hình trực tiếp của đài truyền hình trung ương Tokyo hôm nay, mở đầu là chương trình bản tin thị trường..."( Thao thao bất tuyệt!)
Cả đám há họng nghe chất giọng thanh đều và không hề vấp của Ron. 1 phút...3 phút... 5 phút trôi qua mà cái đài phát thanh nhí đó vân chưa tắt !!?
" ĐƯỢC RỒI, DỪNG LẠI !! "
Giọng Kenl hét lên như vị cứu tinh của cả đám. Bọn trẻ vỗ tay nhiệt liệt! ( cảm ơn Kenl, chứ không phải khen Ron đâu! )
Cứ thế bọn trẻ chơi thân và gắn bó với nhau tuy rằng chúng chưa quen nhau được bao lâu. Trẻ con mà, dễ làm kết bạn và hòa đồng lắm. Thỉnh thoảng 8 đứa chúng nó lại cãi nhau ồn ào vì những chuyện không đâu nhưng những cuộc tranh cãi như vậy làm chúng nó hiểu nhau hơn, thân thiết hơn. Ở đâu có bọn trẻ là nơi đó có tiếng cười khanh khách vang vọng. Tiếng cười ngây thơ dường như làm cho bầu trời trong xanh hơn và không khí trong lành hơn…^^