MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?


MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

MB ForumĐăng Nhập
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.

[Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ.

power_settings_newLogin to reply
+10
Elfin-Ingram
miaki iuzaki
Kantono Fuminsho
Hino Asa
Mugetsu Haneko Phantom
Mizu Lucifer
bemeo045
Furin
Sanyonara
ranka misaki
14 posters

description[Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ. - Page 2 Empty[Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ.

more_horiz
First topic message reminder :

Tên fic : Giấc mơ cỏ
Tác giả : Ranka misaki
Thể loại : tình cảm,bi kịch,hài hước.
Tình trạng fic : đang tiến hành.
Nhân vật : DanxRuno , ShunxAlice, AcexMira, RenxFabia, BillyxJulie.
Lứa tuổi : tất cả mọi người.
Mình sẽ cố gắng up sớm,mỗi cặp sẽ có khoảng 3-5 chap. Mong mọi người ủng hộ.

Được sửa bởi ranka misaki ngày Thu May 23, 2013 2:03 pm; sửa lần 4.

description[Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ. - Page 2 EmptyRe: [Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ.

more_horiz
Đầu tiên là ĐanxRuno
Chap 1 :
Runo ngồi xuống ghế,không quan tâm đến đám học sinh đang ồn ào trước cửa lớp. Cô hít thở. Trời xanh quá. *Hầy,đã ba năm rồi,phải không? Kitaru!*
-Runo à, cậu có muốn đi xem phim với tớ sau giờ học không?
Một giọng nói cắt ngang dòng suy nghĩ của Runo.Cô ngước lên, nhìn cô bạn màu mắt sôcôla và mái tóc cam xõa bồng bềnh đang đứng cạnh bàn của mình :
-Xin lỗi nha Alice,hôm nay...không được rồi. Ukm,cậu biết đấy,mình phải...
-Không sao,mình quên mất. Cậu cũng đừng quá buồn. Kitaru mà biết chắc chắn sẽ không vui đâu. Alice nói,giọng hơi ngẹn.
Runo không đáp,mà hình như không muốn nói thì đúng hơn. Cô cần yên tĩnh một mình. Thật lạ so với một cô gái tomboy mà bọn con trai ai cũng nể sợ. Chỉ trừ có...
"Rầm"
Á...á...á...
Tiếng hét kinh hồn của bọn con gái làm cả lớp 10a giật thót,nhìn về phía cửa,nơi có đám đông hồi nãy. Một tên nhóc tóc nâu xù,đôi mắt rực lửa đang đứng. Hắn ta lia mắt khắp nơi và dừng lại chỗ Runo. Hắn bước tới,đạp một chân lên ghế cô và gác tay lên đó.Alice nhăn mặt,vỗ nhẹ vào vai bạn mình.Runo chẳng quan tâm,chỉ nhìn hắn,liếc như muốn nói rằng " Hôm nay không rảnh,mai chuẩn bị nhiều cơm hộp vào.Nhớ mang theo băng y tế"
Như có thần giao cách cảm, hắn ta hét lên :
-Nè,Runo,lũ con trai tụi này đã thua và mất nhiều hộp cơm. Dù không biết cô là quỷ hay người nhưng tôi sẽ thắng và bắt cô phải thua. Hahaha...
Tên này,điên à.
~ ~ ~ ~ ~
Ào..ào..ào...
Mưa rồi,làm sao đến đó đây...
-Nè,cô có muốn đi ké không?
Thì ra là hắn,Đanma kuso,tên hồi sáng. -Được thôi,coi như cậu ga-lang. Runo bình thản trả lời.
Đi chung một chiếc dù,mưa trắng xóa,trời lạnh lùng thổi từng cơn gió,bắn những giọt nước mưa lên mái tóc và làn da của Runo.Vào một ngày mưa như vậy,cô đã đánh mất thứ quan trọng của đời mình. Không hiểu sao lúc đó cô lạ bướng bỉnh đến vậy.chỉ vì một câu nói vô tư từ cậu mà cô đã giận mà bỏ về. Để rồi cuối cùng,cô đã mãi mãi không gặp được cậu ấy nữa. Mãi mãi...Mày thật ngốc Runo..
-Way,kẹp tóc đẹp đó. Hì,thật chẳng hợp với người ham đánh nhau,nóng nảy,tham ăn như cô.Hahaha...
Hắn..tên chết bằm này,dám nói thế...
-Ek, liên quan gì đến cậu,có cần phải...
Hơ..vừa nói vừa ngước lên,Runo đã thấy ánh mắt màu đỏ dịu lại,nhìn cô mỉm cười. Thật sự rất... dễ thương. Hắn ta... Rồi Runo cảm thấy mặt mình đang nóng lên, tim đập...nhanh hơn thì phải.
"Á...á...á,Runo, mày đang nghĩ cái quái gì vậy?? Hừ,đúng là mình đi chung với hắn rồi lây lun cái bệnh điên của hắn,thiệt tình..."
-Hầy,cô nói phải gì? Mà thôi, đến nhà tôi rồi,cho cô mượn cây dù để về,không thôi mai ốm lại không phân thắng bại được. Hahaha...Hắn ta nói rồi nhanh chóng khuất bóng sau cây hoa anh đào. Runo khẽ thở dài,hướng về phía sân thượng toà nhà Kita,nơi định mệnh của hai người.
-A,phải mang đồ ăn cho mấy đứa nhóc đã chứ. Runo hét toáng lên.
~ ~ ~ ~ ~
-Các bạn ơi,Đanma kuso và Runo misaki lớp A quyết chiến kìa! Cả trường xôn xao hẳn lên,học sinh đổ ào ra sân bóng,nơi mà hai kẻ : Đan-anh hùng,hotboy của trường Tokaido,nổi tiếng là học giỏi,vô địch karate toàn thành,cũng đẹp trai,nhưng nhiệt huyết và hơi...ngốc xít.
Người thứ 2, Runo-nữ tướng,hotgirl, nóng như lửa và cũng khá tomboy. Hai nhân vật "tai tiếng" này sắp xảy ra trận đấu tay đôi để dành..hộp cơm. Đó là phần thưởng mà Runo đạt được sau mỗi trận đấu. Nhưng riêng với Đan thì trận nào cũng hoà,nên hôm nay,sẽ là trận quyết định đây!
End chap 1, mình sẽ cố gắng post chap 2 sớm nhất có thể. Hưc,hơi nhảm. Mọi người chém thoải mái.

description[Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ. - Page 2 EmptyRe: [Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ.

more_horiz
giật tem bạn viết hay quá
Mong chap tiếp theo của bạn nha

description[Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ. - Page 2 EmptyRe: [Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ.

more_horiz
Chap 2 :
(Runo)
Từ trong lớp bước ra,tôi đã thấy vây quanh sân bóng là cái đầu của hơn 400 học sinh và những tiếng hò hét om tai mà tôi nghĩ chỉ có cuộc thi đấu thành phố mới có. Mà cũng có cái gì đâu mà làm dữ vậy? Thật là... Được rồi,lần này mình phải thắng. Không thể để thua tên chết bằm đó được.Nếu thua thì thật mất mặt cao thủ karate như mình. Hừ,hãy chuẩn bị tinh thần đi, Kuso Đanma!
-Chào buổi sáng,Runo. Bạn khoẻ chứ? Hôm qua trời mưa to quá mà bạn hình đâu có mang dù. Ủa,mà chiếc dù đó của bạn hả?
Thì ra là Alice,làm tôi hú hồn,tưởng thầy cô lên hỏi chuyện đám đông đó chứ (quên nói Runo là hội phó hội học sinh, Đan là hội trưởng nên hai người mới có cuộc thi này,vì lũ con trai thua hết nên phải nhờ đến Đan nhà ta! )
Ờ,phải ha,còn phải trả dù cho hắn ta nữa. Mà công nhận hắn cũng tốt quá nhỉ ? Hôm qua...ưkm,không hiểu sao tim mình cứ đập thình thịch thế nhỉ? Chẳng hiểu...là sao nữa! Dù sao cũng phải cảm ơn hắn. Nhưng mình không vì thế mà nhường hắn đâu!
-Đi thôi,Runo-chan,mọi người đợi lâu quá nản rồi kìa!
-À,ờ,đi thôi! Tôi đáp,mắt nhìn theo bàn tay búp măng,trắng nõn nà của Alice. Ấm quá,tay bạn ấy thật ấm áp.Phải rồi,Alice là người bạn thân thiết nhất của mình. Bạn ấy vừa xinh đẹp,hòa đồng,học giỏi nhưng lại rất ngây thơ. Ba,mẹ và anh của Alice đều mất trong một vụ tai nạn cách đây tám năm,cô phải sống với ông ngoại ở Nga và sau đó chuyển về đây. Alice là người duy nhất biết chuyện của mình và Kitaru. Thật may mắn vì bạn mình là Alice - thiên thần của trường Tokaido.
-Hello,Runo. Chuẩn bị tinh thần chưa? Mấy lần trước tôi nể tình cô là con gái nên hòa,giờ thì không có chuyện đó đâu! Ha...ha...ha..ha....
Hừ,vừa mới đặt chân xuống sân thì đã nghe cái tiếng nói kinh khủng của hắn rồi. Kuso Đanma. Thế mà lúc nãy mình còn nghĩ tốt cho hắn nữa chứ. Thật xấu hổ khi nghĩ là hắn không như bọn con trai trường này.
-Hừ,cần gì cậu phải nhường chứ,coi thường Runo này quá.Hôm nay tôi sẽ cậu biết thế nào là " trèo cao té đau" đồ "mèo khen mèo dài đuôi" !
-Nói hay lắm,chuẩn bị chưa cô bé?
(ĐAN)
Khỉ thật,đầu mình làm sao thế này? Đã vậy còn khó thở nữa chứ. Dù sao cũng không thể thua cô nhóc được. Let'go, Đan!
-BẮT ĐẦU!!!
Ngay sau khi trọng tài thông báo bắt đầu,cô ta đã nhanh chóng tung một cú đá vào mặt tôi,được đấy còn hơi chậm so với kĩ năng của tôi. Lũ kia bắt đầu nhốn nháo vì tưởng tôi dính đòn.Nhưng nhanh chóng,tôi ngửa đẩu sang một bên,kịp thoát khỏi bàn chân cô. Runo không đá thành công lập tức xoay người,cúi xuống gạt chân tôi. Do không chú ý nên tôi ngã nhưng kịp thời không đễ người chạm đất.
-Khá đấy,sẵn sàng đón nhận đòn tiếp theo.
Nói rồi Runo biến mất. Theo quan sát,tôi nhanh chóng nhận ra cô đang chạy với tốc độ cực nhanh quanh tôi. Chết tiệt,cơn đau đầu làm tôi không thể tập trung được. Tôi đành làm theo phản xạ,nhắm mắt lại và bắt đầu tập trung,định hướng vị trí cô ta. Ngay sau đó vài giây,một cơn gió đang quật thẳng vào gáy tôi. Mở mắt và xoay người ra sau,tôi đưa tay đỡ bàn tay cô đang từ trên cao xuống. Thì ra cô nàng đã nhảy lên từ lúc tôi nhắm mắt lại và tấn công từ phía sau. May mắn là đỡ được nếu không tôi chết chắc. Đám đông Ồ lên,cô ta mỉm cười rồi nhanh chóng đưa chân ra đằng sau rồi đá thẳng vào chỗ sơ hở của tôi - bụng.
(RUNO)
Hừ,do không còn tay để đỡ đòn nên hắn ta dùng đầu gối chặn chân tôi. Biết là hắn sẽ thả tay ra và lộn nhào lùi về sau nên tôi đã giữ tay,không cho hắn có cơ hội thoát. Nhưng...sao mặt hắn đỏ thế nhỉ? Mà còn thở dốc nom rất mệt mỏi nữa chứ? Hắn ta sao vậy?
-Sơ hở rồi,cô bé,thi đấu phải tập trung chứ?
-Ơ,hả..???
Chết thật,do mải suy nghĩ nên hắn đã nắm lấy tay tôi,lật ra sau,còn chân thì đã vô hiệu hóa từ bao giờ. Nhưng tôi vẫn còn chân cơ mà. Tôi ngoắc chân ra sau,kẹp lấy chân hắn,do mắt đà nên hắn ngã xuống và...kéo cả tôi.
"Bịch" Tôi nhắm mắt lại và đến khi mở ra thì thấy hắn đang ôm tôi trong tay.Quan trọng là mặt đối mặt,chỉ cách nhau vài cm. Tôi ngạc nhiên,sau đó sau hổ bật đứng dậy, đá cho hắn một cái.
-Này,tính nằm đến khi nào đây?NÀY!
Hắn ta vẫn nhắm mắt và thở gấp. Theo phản xạ,tôi vội ngồi xuống sờ lên trán hắn. Và...
-Không xong rồi! Tôi hét to- gọi cấp cứu đi!NHANH LÊN!
End chap 2. Mình dự định cặp này khoảng 4 chap. Mong mọi người ủng hộ!

description[Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ. - Page 2 EmptyRe: [Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ.

more_horiz
giật tem chap hay quá
Bạn viết tiếp đi nha

description[Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ. - Page 2 EmptyRe: [Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ.

more_horiz
Dan chứ không phải Đan bạn à =))

Yeah, bạn này không mắc lỗi lời thoại liên miên ~ *ôm ôm*

Nhưng cần tả và biểu cảm nhiều hơn, đơn thuần kể sẽ làm chap có vẻ hơi khô ~

Cố lên cố lên >w<~

description[Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ. - Page 2 EmptyRe: [Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ.

more_horiz
Thank tất cả mọi người,mình sẽ gắng hơn nữa.

description[Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ. - Page 2 EmptyRe: [Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ.

more_horiz
Vậy bạn đang viết à
Mình ngồi hóng chap đây :th14:

description[Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ. - Page 2 EmptyRe: [Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ.

more_horiz
Ran-chan post fic Ran-chan post fic ~~~ *quay quay* *ôm ôm*
Kiểu từng coup thế này giống fic của chị Ayu và của Mid hồi đó nhỉ ^^
nhưng mà được nâng cấp, có thêm cặp BillyJulie ^^
Dan chứ hok phải Đan nhá =))
Có mấy chữ đầu dòng Ran không viết hoa kìa *chớp chớp*
chờ chap mới của Ran~
_________________
btw: thêm JoeChan và ShadowMylene vào đi bạn ^^

description[Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ. - Page 2 EmptyRe: [Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ.

more_horiz
Thank vì mọi người đã com và góp ý.
@Midori : ahahaha,thật sự thì mình cũng muốn có 2 cặp đó nhưng mà sức mình thì có hạn và mình cũng "khô" về cốt truyện lắm. Nếu như mình post được hết 5coup mà mình nghĩ ra được thì mình sẽ viết.

description[Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ. - Page 2 EmptyRe: [Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ.

more_horiz
Chap 3.1 :
Đã 30' từ lúc Dan bất tỉnh nhưng Runo vẫn chưa hết bàng hoàng. Cảm giác lúc sờ vào trán cậu mà giật mình,người Dan nóng như lửa,mặt đỏ gay và thở gấp. Lúc đó đầu óc Runo trống rỗng,tay chân run lẩy bẩy như mình chính là Dan vậy! Cô chỉ biết hét toáng lên và kêu người gọi cấp cứu. Không hiểu sao lúc Dan được lên xe và vào phòng cấp cứu thì bất chợt Runo cảm thấy...tim của mình...đau quá! Hình ảnh Kitaru phút cuối làm trái tim cô tan nát,nước mắt trực trào ra. Không,cô không muốn mất đi người nào nữa. Thần chết đã cướp anh trai cô-Noraki và cả Kitaru,hai người con trai quan trọng của đời cô. Hai người đã quá đủ rồi! ...Làm ơn...đừng mang Dan đi...cậu ấy là...niềm an ủi của tôi...Xin đừng mà...
~ ~ ~ ~
Runo được Alice đưa về nhà vì không muốn cô lo lắng. Mặc dù không có lỗi với Dan nhưng Runo đã dằn vặt cả đêm.Cô bé tomboy ngày nào giờ ngồi bó gối,úp mặt vào đó mà khóc làm Alice lòng đau như cắt và cũng không kém phần ngạc nhiên. Alice còn nhớ lúc Runo biết Kitaru không qua khỏi,cô nhóc đã khóc như mưa.Lúc đó,hình ảnh Runo 3 năm trước đến giờ Alice vẫn nhớ. Không...không giống như lúc Kitaru mất,thậm chí...cảm xúc bây giờ của Runo mãnh liệt hơn gấp nhiều lần. Tại sao? Chẳng lẽ...
-Alo,nhà Misaki nghe...
-Runo,Alice đây. Bạn ổn chứ? À,Dan khoẻ rồi,cậu ấy...
-Tút...tút...tút...
*Đi rồi sao? Cậu đã khác rồi,Runo.Điều đó tốt cho cậu hơn là cứ vương vấn Kitaru*. Alice nở nụ cười...có phần chua chát...
Tại bệnh viện Sio,lầu 2 phòng 51
"Cạch" ..."Rầm"
(RUNO)
-DAN,TỈNH RỒI HẢ?
-Này,cậu định phá cái bệnh viện này đấy à? Ờ,cám ơn,tui khoẻ.
Cậu ấy...đây rồi...khuôn mặt...phù,cảm ơn trời. Nếu mà Dan có mệnh hệ gì,hây!!
-Này,khoẻ hẳn rồi thì mai nhớ đi học đấy. Trường mình tổ chức lễ hội Sakura,tôi và cậu có trách nhiệm quản lý lễ hội. À,chúng ta cũng được tham gia đó.ukm,cám ơn cậu chuyện cây dù nha,chắc tại dầm mưa mà cậu ốm,phải không? Ơ..Dan,làm gì mà cậu ấy đăm chiêu vậy? Mình nói gì sai hả? Làm gì có chứ? Hay là tại hắn còn mệt,ukm...
-Nek,cậu đã rất lo lắng cho tớ đúng không? Hehe....Này,đừng nói là...nhok thích ta rồi đó nha!
Thình thịch...thình thịch... Cái...cái quái gì thế này,lại nữa rồi. Hứ,ừ,đúng là mình rất lo lắng cho hắn,khóc vì hắn và...cả ngu ngốc lấy kẹp tóc của cô ôm vào mà cầu nguyện nữa...Nhưng chuyện mình thích hắn thì...khuya đi.
-Nà,ông mới ốm dậy đầu óc còn "sảng" đúng không. Tôi mà thích ông á? Chắc mặt trời mọc ở đằng tây quá!
Đúng,không bao giờ. Nhưng...mình đã rất vui khi biết hắn khoẻ lại..ukm...
( Dan)
Cô nàng cũng biết chọc gan người khác đấy. Tưởng tôi không biết chuyện của cô sao?keke. Đợi đó,tôi sẽ biết bí mật không bật mí của cô!hehe...
(Runo:hơ,lạnh gáy quá,cảm rồi,hix!)
~ ~ ~ ~
(Alice)
-WOW,Lễ hội Sakura năm nay lớn quá ha,Runo!
Hôm qua quả là một ngày mệt nhoài. Nhưng bù lại lễ hội giúp mình xả hơi. Không khí thật nhộn nhịp.Đèn đóm mờ ảo.Hàng hoá cũng nhiều quá.Ai mặc Yukata cũng đẹp hết trơn á!Tốt thôi!
-Uh,Yukata của bạn đẹp lắm đó. Công nhận màu tím hợp với Alice thiệt đó, nhìn bạn như thiên thần vậy!
Runo nói,mặt rạng ngời hạnh phúc. Quả không hổ danh là hotgirl,ăn mặc rất đẹp.Bộ Yukata màu hồng hoa văn hoa anh đào thật vừa vặn với Runo. Nhưng dù sao mình cũng thấy màu vàng hợp với Runo hơn.
-Qua đó xem đi,Alice!
(RUNO)
Tôi kéo Alice qua chỗ hồ nước. Ôi,đẹp quá đi! Tổ chức lễ hội vào buổi tối quả là quá tuyệt. Ủa, nhắc mới nhớ, tên Dan đâu nhỉ. Á...Á...Á...trời ơi,nổ con mắt tui rùi. Trời đất qủy thần ơi!Hắn-DAN mặc bộ Yukata đỏ chói. Kinh khủng quá.Hừ,thế mà đám con gái cứ bám theo. Ơ,mình...mình.... đang ghen à?
-Nà,làm gì đến trễ vậy? Không phải ông có chuyện muốn nói sao HẢ??
Dan lúc bấy giờ mới thoát được lũ con gái bám đuôi. Hắn đỏ tía tai mặt mày vội vàng xin lỗi tôi.
-Xin lỗi cô,ukm,nè,cái này coi như quà xin lỗi đi!
Nói ra hắn chìa tay đưa cho tôi chiếc vòng cẩm thạch có khắc chữ KxM. Thật sự tôi chẳng hiểu gì cả! Nhưng tôi thấy...rất hạnh phúc!
-Cám...cám ơn!
Vừa dứt câu,hắn đã kéo tay tôi về phía công viên gần trường học.
-Này,cậu...có thể kể cho tôi nghe chuyện của cậu và...Kitaru được không?
HẢ...?? Hắn nói mình và Kitaru sao? Sao...sao hắn biết??
-Alice nói đó. Cậu có kể cho tôi nghe. Cứ coi như là...kể cho bạn thân đi. Xin lỗi vì chạm vào nỗi đau của cậu.
-Được thôi,nếu là Alice nói cho cậu thì tôi biết cô ấy tin tưởng cậu. Tôi sẽ kể.
End chap 3.1

description[Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ. - Page 2 EmptyRe: [Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ.

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply