Chap 4 : Mưa và cảm xúc thật sự.
Tong...tong...tong..
-Cậu biết không, Dan? Lúc đó mắt tôi không còn nhìn thấy gì và cũng không nghe được âm thanh xung quanh.Tôi đã khóc,như bây giờ vậy.Chính tôi đã đánh mất hạnh phúc đơn giản đó.Hẳn là cậu nghĩ tôi ngốc lắm đúng không?
Dan vẫn ngồi đó,đưa mắt nhìn bờ vai của Runo run lên theo tiếng nấc.Dan cảm thấy tội cho cô,đã phải mất đi người mình yêu thương.Cô bé tomboy đã khóc,liệu sau này Runo có rơi lệ vì cậu không?
Hai người vẫn ngồi đó...trong im lặng.Cảm thấy cần an ủi Runo,Dan từ từ đưa tay mình ôm cô vào lòng nhưng...
-Dan,Runo,thì ra hai bạn ở đây.Làm mình lo lắng quá đi. A! Dan...bạn...
Runo bấy giờ mới ngẩng lên và nhìn sang.Dan hiện trong tình cảnh... đáng thương.Tay cậu đang hờ vào vai Runo,bị bắt gặp thì mặt đỏ như cà chua,mắt chữ A miệng chữ O,Lại còn ú ớ giải thích nữa chứ.Ngố không tưởng được...
Không khí đang im lặng thì Runo lên tiếng :
-Alice à,mình nói hết cho Dan rồi!
-Sao...sao lại nói? Cậu..._Alice đáp,vô cùng ngạc nhiên.
*Hả?Không phải Alice đã...*Người ngạc nhiên nhất không phải Alice mà là Runo.Cảm giác này...
-Xin lỗi Runo,Alice không nói gì cả.Chính tớ đã...
"BỐP"
Tiếng bốp khô khốc,phá vỡ sự yên tĩnh của công viên đêm.Cảm giác đau đớn khi bị lừa dối làm Runo không tự chủ được đã thẳng tay tát vào mặt Dan...rất đau...
-Dan...không sao chứ? Runo,cậu...
-Cậu đã lừa tôi.Thật ngu ngốc khi tin cậu.Tôi không thấy mặt cậu nữa.Đồ khốn!
Runo nói chạy vụt đi,nước mắt trải dài.Alice cũng chạy theo sau.Còn lại Dan...Runo thật sự đã khóc vì cậu.Nhưng đó không phải...Cái tát rất đau,nhưng đau nhất là trái tim cậu đang rỉ máu.Trong phút chốc,Dan thấy mình thật giống Kitaru...đều đau đớn thấy cô ấy khóc trong lần gặp...cuối cùng.
-Xin lổi và tạm biệt...Runo!
~ ~ ~ ~ ~
"Phịch"
Trong phòng riêng,Runo nằm trên giường úp mặt vào gối,nước mắt ướt đẫm.Đau và thất vọng,Runo tự hỏi mình chưa đủ cứng rắn sao?Mọi người đều lừa cô.Không cần ai hết,cô khóc thương hại mình ư...? Phải,Runo ghét tất cả,ghét anh hai...kitaru và cả...Dan...Tại sao Runo lại tin tưởng cậu để rồi thất vọng chứ?Thật...ngốc! Hưm,ghét tấ...
~ ~ ~ ~
"Tình cảm đang chi phối em đó,Runo!"
"Nắm lấy cơ hội,hãy để cho quá khứ ngủ yên"
~ ~ ~ ~
"Reng...reng..."
Hơ,giọng nói đó... Hả? Sáng rồi sao?Chết thật,mình ngủ quên mất...
Tình cảm chi phối sao? Với ai...Dan! Hả? Lo lắng,ghen tuông,hạnh phúc khi ở cạnh...Dan.Hơ, mính đang đỏ mặt sao. Ukm,anh hai,em hiểu rồi...Còn nắm lấy cơ hội...là sao?
-Runo,con có điện thoại kìa.
Của Alice sao?
~ ~ ~ ~
-Bác tài, làm ơn cho cháu tới sân bay nhanh nhất có thể!
"Runo,không xong rồi.Dan đã làm thủ tục chuyển trường từ hôm qua.Sáng nay cậu ấy đã ra sân bay.Dan sẽ sang Mĩ và có thể...không về Nhật nữa"
"Ào...ào...ào..."
Mưa...mưa sao.Làm ơn...đừng...đi mà!
KÍTTT...Dan,cậu đâu rồi?
Hộc...bộp bộp...hộc...bộp...
Kia...cậu ấy...hộc...
-Dan,Kuso DANMA!
-Runo,cậu...
Mình...mình...
Lộp bộp...táchh...
-Mình...hưc... có chuyện...hưc muốn nói...hưc...
"KHông có nước mắt trong cơn mưa đâu, Runo"
- Tớ...muốn...nói...
"Nắm bắt cơ hội"
-Dan,tớ muốn nói là TỚ THÍCH CẬU!
...Anh hai ơi,em...
-Điều mà Dan không dám nói,Runo đã nói hết rồi!
...Có nghĩa là...
-Dan sẽ về ở kì nghỉ đông.Vì vậy,Runo có thể chờ mình không?
Cậu ấy...xoa đầu mình ư...giống Kitaru quá...
-Ukm,Dan cũng phải giữ lời nha! Runo sẽ đợi...sẽ đợi...
1 NĂM SAU...
(RUNO)
"ÀO...ào...ào...ào..."
*Sona? Trời lại mưa sao,thiệt tình...đành dầm mưa vậy... A! Cất cái này đã...vòng cẩm thạch.Thì ra chữ cái đó là kusoxmisaki,giờ mới biết! Trời ạ! Dở quá!...Hầy...đã 1 năm rồi...sao cậu ấy chưa trở về chứ?
Trời vẫn còn mưa to quá,chắc ốm chết mất. Hắt..xììì...! Hơ!Ấm... Ấm quá...vòng tay sao...chẳng lẽ...
-Tớ đã giữ lời hứa,phải không?
Tách...tách...tách...
Là...Dan...Tôi xoay người lại và...một nụ hôn...ngọt ngào...Cậu ấy đã...trở về...thật sự...Và món quà là...
KUSOxMISAKI FOREVERS.