MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?


MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

MB ForumĐăng Nhập
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.

[Bakugan Fic] Wizard VS Vampire

power_settings_newLogin to reply
+14
arisu_darkon
evildevil
Anyamoto Aiji
bemeo045
shiro_62
ranka misaki
izumi_ishiharu1998
Alice xx
Hino Asa
Haruko_Alice
Nakashi Xukasha
Rannie_Conan
annie_izu
pee.kool1997
18 posters

description[Bakugan Fic] Wizard VS Vampire - Page 6 Empty[Bakugan Fic] Wizard VS Vampire

more_horiz
First topic message reminder :

RATING: K+ (Mình viết thể loại trong sáng ;)) )

PAIRINGS: ShunAlice; ShunFabia; DanRuno; AceMira

TYPE: Romance, Adventure, Horror>_<

SUMMARY: Một cuộc chiến tranh phi nghĩa đã kéo dài hơn một nghìn năm và có lẽ nó vẫn chưa dừng lại vì duy nhất một lí do… “người đó” vẫn còn sống.

NHÂN VẬT:

~Phù thủy~
*Kazami Shun
*Kuso Danma
*Misaki Runo
*Baron
*Maron
*Fabia Sheen
*Mira Clay
*Makimoto Julie
*Marukura Marucho

~Ma cà rồng~
*Alice Gehabich Volturi (half vampire human girl)
*Keith Volturi
*Hydron Volturi
*Ace Volturi
*Ren Volturi
*Dara Volturi
*Mylene Volturi

Được sửa bởi pee.kool1997 ngày Tue Aug 28, 2012 9:26 pm; sửa lần 2.

description[Bakugan Fic] Wizard VS Vampire - Page 6 EmptyRe: [Bakugan Fic] Wizard VS Vampire

more_horiz
Chị ui ;trên Forum mình toàn là Fic ShunAlice nên RunoDan hiếm lắm ;bên nhà cũ có mấy chap mà ShunAlice có cả đống .Thấy Shadow trong anime hơi bị có vấn đề .Nhưgn ý thích thì tùy chị thôi mà .

description[Bakugan Fic] Wizard VS Vampire - Page 6 EmptyRe: [Bakugan Fic] Wizard VS Vampire

more_horiz
@ranka misaki: thanks e y vào ủng hộ :X
@Elfin-Ingram: đọc lại cái fic ở room cũ thấy mình vik chuối cả buồng nên mới thêm thắt tí kinh dị cho kich tính ToT Nếu bạn có ý đinh vik coup "mama" thì mình ủng hộ nhiệt tình :haha: Về fic mới mình mới vik đc. 2 chap, vẫn là ShunXAlice... Dan và Runo có lẽ phải để sau rồi @@ Nhiều ý tưởng quá mà k vik xuể.

P/s: Lẽ ra mình đăng chap 8 từ mấy hôm trk, nhưng do sự ngu dốt về việc quản lí ổ "E" mà mình đã formart toàn bộ nên h phải vik lại. Rất mong mọi ng` thông cảm. Có gì ngày mai mình sẽ đăng

description[Bakugan Fic] Wizard VS Vampire - Page 6 EmptyRe: [Bakugan Fic] Wizard VS Vampire

more_horiz
A! Hôm nay là "ngày kia" rồi kià, sao chưa có chap mới Pee ơi>.<
Cơ mà lại sắp có SxA à *sướng* sắp được xem anh Shun tiếp rồi ^^. Mình hóng fic này à

p/s: cái coup "mama" mình không có ý định viết đâu à, viết xong mình chết vì đau bụng trước khi đăng mất X-)

description[Bakugan Fic] Wizard VS Vampire - Page 6 EmptyRe: [Bakugan Fic] Wizard VS Vampire

more_horiz
Sr vì sự chậm trễ các reader iu quí :X
Chap 8:

ALICE --- POV

Sáng hôm sau tôi dậy từ rất sớm để chuẩn bị thật kĩ càng. Đến chính bản thân tôi còn không hiểu vì sao mình lại chuẩn bị “kĩ” đến thế nữa, ngày hôm nay có sự kiện gì đặc biệt đâu trừ việc…“đến nhà Shun”- Ôi trời, chẳng lẽ lại như thế? Tôi nhanh nhanh gạt cái ý nghĩ vớ vẩn khỏi đầu và chạy ra ngoài phòng khách.Ngay lúc này đây, ông tôi đang ngồi trong phòng ăn và nhấm nháp bữa sáng của mình.

- Cháu đi đâu vậy? - Ông tôi hỏi.

Tôi đáp gọn lỏn.

- Sang nhà bạn ạ…

- Lần đầu tới nhà của một phù thủy cháu phải cẩn thận đó nhé, cư xử thật đúng đắn hiểu không? - Ông dặn dò kĩ lưỡng trong khi không hề ngó đến tôi.

Tôi gật đầu lia lịa để lấy cớ lẩn đi thật sớm cho kịp giờ. Sau khi chào ông, tôi vội vã chạy ra ngoài và mắt không quên dè chừng những bóng người lạ hoắc. Hôm nay may mắn là không có nhiều sương mù như cái hôm đầu tôi đi, tôi vẫn còn cảm giác run run sờ sợ khi nhớ đến những… người ấy. Sự xuất hiện hôm đó của Shun thật sự vô cùng bất ngờ, hàng loạt hình ảnh của cậu ấy bất chợt ẩn ẩn hiện hiện trong đầu tôi và nó làm tôi mất tự chủ. Tôi cố gắng so sánh khuôn mặt của cậu ấy lúc “lạnh lùng” của những hôm đầu nói chuyện với tôi…và ngày hôm qua, cậu ấy chủ động mời tôi tới nhà… thực sự là tôi không biết miêu tả thế nào nữa. Và tại sao hôm qua tôi lại gật đầu đồng ý nhanh đến như vậy. Trong đầu tôi luôn luôn có một khái niệm lúc làm như vậy “Mình với cậu ấy chỉ là bạn… đây là việc… bình thường mà!”

Vừa đi vừa nghĩ nên tôi không để ý rằng mình đang đứng đúng nơi đã hẹn…và từ xa, tôi có thể thấy một cái bóng mặc chiếc áo khoác xanh có dáng vẻ đang đứng chờ đợi.

- Shunnnn…

Cái tên ấy bất chợt vọt ra từ miệng tôi mà rõ ràng là tôi đã không có ý định gọi. Chân tôi cũng bắt đầu đi nhanh hơn, sải bước dài đến chỗ cái bóng đằng trước, trong đầu thì không ngừng nghĩ ngợi.

SHUN --- POV

Lí do thứ nhất để tôi đến sớm những nửa tiếng là để xem xét tình hình xung quanh nơi này có an toàn hay không. Thứ hai là vì tôi không thể ngủ “nướng” được. Và thứ ba là… tôi rất mong muốn được gặp cô ấy. Khi nghe giọng nói ấm áp bất chợt gọi tên mình, tim tôi như ngừng đập một vài giây. Phải mất một lúc để ổn định lại tinh thần, tôi mới quay về phía sau rồi bất chợt bắt gặp nụ cười tươi như hoa của Alice. Cô ấy vẫn vậy: xinh xắn và hồn nhiên hệt như một đứa trẻ, trên môi luôn nở nụ cười mà bất cứ ai nhìn cũng có thiện cảm không hề gây cho mọi người sự khó chịu…

- Cậu chờ mình ở đây có lâu không? - Alice hỏi.

Tôi lắc đầu và bắt đầu giở trò nói dối.

- Không mất một giây!

Đôi mắt của Alice bất chợt mở to.

- Rõ ràng là có mà.

- Đến trước không có nghĩa là phải chờ lâu. Bỏ cái suy nghĩ trẻ con đó đi…

Đoạn Alice che miệng cười nhỏ nhẹ.

- Sáng nay cậu cũng dậy sớm hả? – Tôi hỏi tiếp, như để kiếm chuyện để nói cho hết thời gian.

- Ừm… sao cậu biết?

- Tớ nghĩ rằng một người thường lần đầu đến nhà của một phù thủy sẽ thấy hồi hộp thế nào…

Không biết vì lí do gì mà mặt Alice đỏ lên trông thấy. Trông tôi cứ như kẻ bóc mẽ tội của người khác vậy, bộ dạng lúng túng của Alice làm tôi bật cười thành tiếng.

- Sao lại đỏ mặt vậy? Tớ nói gì sai à?

Alice ngước lên nhìn tôi, quay trở lại với vẻ mặt tươi cười “giả bộ”

ALICE --- POV
Tôi không biết làm gì khác ngoài việc đi kè kè phía sau Shun. Cậu ấy dẫn tôi đi trên một con đường rất lớn và rộng để rồi… chuyển hướng.Sau khi băng qua cây cầu bắc qua sông, con đường đột ngột rẽ về hướng Bắc, những căn nhà ban nãy thấp thoáng xa xa bỗng dần dần hiện ra sáng rõ. Sau một hồi lướt qua những khu nhà nằm kề cận nhau, Shun bước vào một khu rừng mờ sương. Đúng lúc tôi đang phân vân không biết mình nên đi tiếp và trật tự hay nên bắt chuyện với Shun thì bất ngờ, cậu ấy quẹo vào một con đường đất. Con đường không có kí hiệu, chỉ vừa đủ hiện ra giữa đám dương kỉ um tùm. CànG đi sâu vào bên trong, con đường càng như bị cánh rừng già nua nuốt chửng lấy, cứ ngoằn ngoèo uốn lượn như một con rắn đang trườn đi giữa những thân cây cổ thụ.

Sau khi rong ruổi được vài dặm đường, trong lúc đó, tôi không dám mở miệng lên tiếng câu nào… không hiểu vì sao tôi lại cảm thấy sờ sợ. Tôi có thể cảm thấy chân mình bước chậm hơn, da bắt đầu sởn gai ốc và cái chính là…tôi cảnh giác với mọi thứ xung quanh.

- Cậu sao vậy? - Shun bất chợt quay ra hỏi tôi.

- Không… - Tôi kéo dài giọng, vẫn không rời mắt khỏi cảnh vật xung quanh.

- Sợ sao?

Một lần nữa, cậu ấy nhắm trúng tim đen của tôi, tuy nhiên tôi cũng chỉ biết im lặng trước câu nói này.

- Đừng cãi nữa… nhìn mặt cậu là tớ biết rồi! - Shun tiếp tục.

Và rồi một cảm giác ấm áp đã lấn tới xoa dịu sự sợ hãi của tôi. Shun quay hẳn lại đối diện, nhoài người tới nắm lấy bàn tay lạnh buốt của tôi và dặn, trên môi không quên nở một nụ cười.

- Đi sát vào tớ nhé.

Ban đầu tôi có hơi ngại tưởng chừng như muốn rụt tay lại ngay lập tức… thế nhưng sự thật là tôi không muốn mất đi cảm giác này-cảm giác được cậu ấy nắm lấy bàn tay để xua tan nỗi sợ hãi. Tôi cố gắng cười gượng rồi ngoan ngoãn để cậu ấy dắt đi.
ALICE --- POV

Khoảng rừng bắt đầu trở nên thưa thớt, những thân cây cũng bắt đầu thu nhỏ lại, và thật bất ngờ… hiện ra trước mắt tôi là một cánh đồng cỏ hay một bãi cỏ do ai đó đã tự tay trồng? Mặc dù vậy, bóng tối âm u của khu rừng vẫn không hề “mủi lòng”, một nhóm sáu cây tuyết tùng có từ thuở ban sơ đã che chắn được toàn bộ ánh mặt trời rọi xuống bãi cỏ tội nghiệp… Dường như được thể, bóng cây tiếp tục phủ thẳng lên một ngôi nhà nằm trơ trọi giữa tàn cây… vô tình tạo cho hàng hiên bao quanh nhà một nét gì đó cổ kính.

Tôi không rõ mình đã trông chờ điều gì, có điều dứt khoát đó không phải là ngồi nhà như tôi đã tưởng tượng. Tòa nhà thật trang nhã, dễ đã có đến cả trăm năm tuổi, song không hề nhuốm màu thời gian. Toàn bộ tường nhà được sơn trắng toát, gồm ba tầng vuông vức và cân xứng nhau. Các cửa sổ và cửa ra vào được giữ gìn một cách cẩn thận nên nét kiến trúc cổ xưa vẫn còn nguyên vẹn, chưa phai. Trong khung cảnh thơ mộng ấy không có một tiếng động nào ngoại trừ tiếng bước chân của hai chúng tôi. Không gian xung quanh như chìm đắm trong tiếng nước sông đang chảy ở đâu đó rất gần, vang lên từ bên trong khu rừng mịt mù sương khói.

- Woahh…

- Cậu thích chứ? - Shun quay ra mỉm cười hỏi tôi.

- Thật… tuyệt vời… - Tôi không thốt được lên từ nào ngoài ba chữ đó.

- Chúng ta vào đi nhé.

Shun nói cùng lúc tiếp tục kéo tay tôi dắt vào trong nhà, không hề có một chút gượng gạo nào.
Hai chúng tôi tay trong tay cùng bước vào bóng râm… Tôi hiểu cậu ấy đã cảm nhận được nỗi căng thẳng đang tràn ngập hồn tôi, vì vậy cậu ấy càng ngày càng nắm chặt tay tôi hơn như muốn giải tỏa mọi lo lắng…

Chúng tôi bước vào hàng hiên và Shun nhẹ nhàng mở cửa.

Kiến trúc bên trong tòa nhà càng khiến người ta ngạc nhiên hơn, quả là không thể đoán đúng được nếu chỉ nhìn ở dáng vẻ bề ngoài. Bên trong căn nhà sáng sủa, thoáng đạt và rất rộng, cả cái tầng trệt có thể thiết kế được tới vài phòng, thế nhưng chủ nhà chỉ dùng làm phòng tiếp khách - một phòng tiếp khách rộng thênh thang. Bức tường ở cuối nhà được lắp kính, có thể thấy được bóng cây tuyết tùng thấp thoáng xa xa cùng xánh đồng cỏ trải dài tới tận mép sông rộng. Bên trái phòng khách là một cầu thang uốn đồ sộ. Tường nhà, trần nhà đều cao chót vót, sàn nhà lót gỗ và tấm thảm dày đều màu trắng, nhưng ở các mức độ trắng khác nhau.

Từ cửa bước vào, tôi có thể thấy một người-có vẻ là ông của Shun đang đứng trên một phần nền nhà đắp cao.

- Cháu về rồi hả? - Giọng nói của ông Shun phá vỡ bầu không khí im lặng.
Bước chân của ông Shun tỏ vẻ dè dặt, cẩn trọng khi bước lại gần tôi. Ông đưa tay một cách ngập ngừng, tôi cũng tiến lên phía trước để bắt tay ông.

- Chào mừng cháu đến chơi, cháu gái… Không phiền nếu ông mượn Shun một lúc chứ.

SHUN --- POV


Ông nhanh nhẹn kéo tôi vào một góc nhà, tuy nhiên tôi chẳng để ý đến điều đó, bởi hiện tại tôi còn bận chú mục vào cô gái tóc cam đang lướt qua lướt lại giữa căn phòng. Thỉnh thoảng Alice dừng lại, ngắm nghía kĩ lưỡng những thứ đồ cổ bày biện trên giá, và rồi giật mình khi chúng phản kháng lại sự quan sát của cô ấy bằng việc nhảy dựng lên. Việc ngắm nhìn Alice phản ứng khổ sở với những đồ vật bị phù phép đã trở thành niềm vui của tôi trong suốt những ngày tháng tiếp đó.

Tôi nghĩ rằng mình đã rất liều mạng khi dám dắt một cô gái là người thường về nhà mà không nói rõ với ông. Hơn nữa trên đường về, trong khu rừng vắng bóng không có một ai tôi đã… nắm tay cô ấy - một hành động thân mật mà tôi chưa từng làm với bất kì cô gái nào khác trước đây. Bên cạnh Alice, tôi thấy có cái gì đó khác khác, lạ lạ vậy nên mới thắc mắc rằng mình thích cô ấy hay không. Rung động đầu đời đúng là phức tạp thật…

- Này! Cháu có nghe ông gọi không đấy?

Quay trở lại với người ông với vẻ mặt cau có, tôi gật đầu tư lự đáp lại.

- Cháu vẫn đang nghe đó thôi.

Nói đoạn, ông thì thầm với tôi.

- Bộ… cháu vừa từ thiên đàng ăn cắp cô bé này về hả?

- Tất nhiên là không rồi ạ. - Tôi phì cười trước câu buộc tội ngớ ngẩn của ông mình.

- Dù gì thì… con bé đẹp thật đấy. Cháu nên công nhận điều đó. Giờ ông phải ra ngoài có chút việc. Các cháu coi nhà nhé.

Sau khi ông khép cánh cửa lại sau lung, tôi tiếp tục việc phải làm “làm hướng dẫn viên căn nhà cho Alice”…

description[Bakugan Fic] Wizard VS Vampire - Page 6 EmptyRe: [Bakugan Fic] Wizard VS Vampire

more_horiz
Mình xí con tem nah~

"mình với cậu ấy chỉ là bạn...chuyện này...bình thường mà" oi, Alice nói câu này "dễ dàng" nhỉ X-)

Mình rất thích cách miêu tả cuả bạn, nhẹ nhàng, chi tiết và tinh tế nưã. Qua miêu tả cũng có thể gợi được cảm xúc rồi^^

p/s: đoạn đối thoại giưã ông cháu nhà Shun nhộn thật đấy :>

description[Bakugan Fic] Wizard VS Vampire - Page 6 EmptyRe: [Bakugan Fic] Wizard VS Vampire

more_horiz
Kya~ Chap mới....Phong bì...
Chjap này hay lắm đó pee ạk...
Tớ thấy hai anh chị SxA cứ lãng mạn sao sao ấy...tuy chưa chính thức là 1 couple trong fic nì.. :loe: :love: Shun dường như thích Alice lắm rùi, thích nắm tay Al-san, nắm Al-san nữa chứ....ko thể chịu nổi hai anh chị mất,,, :domat:
Tớ thực sự ko ngờ rằng ông của Shun lại dễ tính nhwu thế, còn có cảm tình vs Al-san nữa chứ...
Mong chap sau nha~

description[Bakugan Fic] Wizard VS Vampire - Page 6 EmptyRe: [Bakugan Fic] Wizard VS Vampire

more_horiz
Tuyệt vời, Shun lãng mạn thiệt :gian: lại còn nắm tay Alice nữa chứ :love: woa...
Hi vọng chap mới quan hệ giữa Shun và Alice sẽ tiến triển hơn :domat:
hóng chap mới của tác giả

description[Bakugan Fic] Wizard VS Vampire - Page 6 EmptyRe: [Bakugan Fic] Wizard VS Vampire

more_horiz
Anh Shun lãng mạn nhẩy, nắm tay cơ đấy.
Cả Alice nữa, muốn được nắm tay đên thế cơ à? :loe:
Giờ đã thế, ko bít sau này sẽ thế nào nữa , hehe :cta:

description[Bakugan Fic] Wizard VS Vampire - Page 6 EmptyRe: [Bakugan Fic] Wizard VS Vampire

more_horiz
Có rất nhiều việc đang chi phối cảm xúc của mình nên ngại vik fic này quá. Nhưng cứ nghĩ đến nó bị bỏ giữa chừng thì chẳng hay tí nào... Thôi! Quyết tâm vik nhanh để đặt dấu chấm cho cái fic dở ẹc này.

Chap 9:

Chúng tôi chậm rãi bước lên chiếc cầu thang uốn đỏ sộ, tay tôi nhẹ nhàng lướt lên cái tay bịn mát, mượt như satanh của nó. Ở dọc theo hai bên lối đi trên lầu thì ván ốp tường có màu vàng mật ong, cùng màu với ván sàn.

Shun dẫn tôi đi trên một đại sảnh rộng. Cậu ấy toan đưa tôi đi tiếp nhưng tôi chợt dừng lại ở cuối lối đi, nhìn một cách nghi ngại vào một cây thập ác treo trên tường, ngay bên trên đầu tôi.

- Chắc cậu đang thắc mắc cái này để làm gì. - Shun bất chợt lên tiếng hỏi.

- À… ừm… hình như nó cũ lắm rồi - Tôi lắp bắp.

- Đầu những năm một nghìn sáu trăm ba mươi, trong khoảng cái tầm đó.

Rời mắt khỏi cây thánh giá, tôi quay sang nhìn Shun đăm đăm.

- Tại sao gia đình cậu lại để nó ở đây? - Tôi hỏi tiếp.

Shun không nói gì khoảng vài giây. Cặp mắt của cậu ấy nhìn chằm chặp vào chiếc thánh giá nhưng tôi không đọc được ý nghĩ của Shun nên không thể biết rằng tâm trạng của cậu ấy ra sao. Tôi thì hồi hộp chờ đợi câu trả lời.

- Có lẽ đi tới đây cậu sẽ hiểu…

Shun quay lại phía đầu cầu thang và đi lên tầng tiếp theo. Tôi “lon ton” chạy theo sau như một đứa học nghề cho đến lúc đặt chân đến một căn phòng duy nhất ở trên tầng cuối cùng. Shun đẩy chiếc cửa làm bằng gỗ sồi cho tôi, dẫn vào một căn phòng có trần nhà rất cao với những chiếc cửa sổ trổ dài hướng sang phía tây. Những bức tường trong phòng được ốp bằng một thứ ván sẫm màu, kín mít. Ở những khoảng tường không ốp ván thì được dành để kê những tủ sách cao chót vót, sách nhiều vô số kể, không khác gì một thư viện. Và thứ làm tôi chú ý nhất là ở phía trên chiếc bàn làm việc còn có một con phượng hoàng rất lớn được đúc bằng vàng, nổi bật trong không gian của căn phòng.

- Tớ nên cho cậu biết trước về lịch sử gia đình tớ. - Shun lên tiếng.

- Tuyệt. Ở trường tớ đã được miễn môn này rồi. - Tôi hào hứng.

- Theo như lời Dan kể cho tớ thì trên thế giới chia ra làm ba loại người đúng không? - Tôi nhanh nhảu hỏi và chợt phát hiện ra mình đang đi không đúng hướng.

Shun quay sang nhìn tôi một hồi lâu, hình như cậu ấy tỏ ra khó chịu về điều tôi vừa nói chăng? Nhưng có lẽ không phải như vậy.

- Ừ… chia ra làm ba loại. Cậu liệt kê được chứ?

Tôi e ngại, không nói nên lời. Nếu kể về loại người “ấy”trước mặt Shun liệu cậu ấy sẽ phản ứng thế nào. Bất chợt, Shun bật cười.

- Dan và mấy người đó đã đầu độc cậu rồi phải không?

Tôi lúng túng.

- Đầu… độc… đầu độc gì cơ?

- Có phải họ bảo cậu rằng tớ không thích loại người… “máu lạnh” không?

Shun thản nhiên thốt ra từ ấy mà không hề thể hiện chút khó chịu nào trên gương mặt, Shun mỉm cười với tôi.

- Đúng là tớ không có thiện cảm gì với lũ người máu lạnh đó, thậm chí còn căm thù nữa…

Nghe đến đây, tính tò mò bắt đầu nổi lên.

- Tại sao cậu lại căm hận họ? Họ sống vì mục đích riêng của họ… nhưng… tại sao…

Shun ngắt ngang lời tôi.

- Cậu đã nghe về chiến tranh giữa phù thủy và ma cà rồng kéo dài hơn mấy trăm năm chưa?

Tôi lắc đầu và ngoan ngoãn ngồi xuống chiếc ghế gần đó để nghe Shun kể chuyện.

- Sở dĩ chiến tranh xảy ra là bởi ma cà rồng và con người đã tạo ra một… đứa trẻ bất tử.

- Đứa trẻ bất tử ư? Là ai vậy? - Tôi hỏi với sự thích thú hiện rõ trên cả gương mặt và giọng nói.

Câu trả lời của tôi nhận được chỉ là cái lắc đầu của Shun. Song, cậu ấy cũng ngồi xuống chiếc ghế cạnh cái bàn làm việc đối diện tôi rồi nói tiếp.

- Đứa trẻ bất tử ấy mang một nửa dòng máu ma cà rồng, là con gái của một thành viên ma cà rồng trong gia đình hoàng tộc… và người phụ nữ là con người bình thường. - Đoạn Shun nhìn sâu vào mắt tôi như chờ đợi một điều gì đó.

- Gia đình hoàng tộc… ma cà rồng ư? Họ là ai vậy?

Có tiếng động vang lên phía sau người đối diện. Lục đục một lúc, một cuốn sách rất lớn và dày từ từ đáp xuống ngay trước mặt tôi. Cuốn sách trông đã cũ lắm rồi, từng trang sách được in từ những năm 1714, có trang từ năm 1895 và xưa hơn nữa. Lật đến trang có một bức ảnh được chụp, phía dưới ghi chữ“Năm 1867” Shun bắt đầu xoay bức ảnh về góc nhìn của tôi. Cậu ấy chỉ đại khái vào nhóm bốn người đang đứng trên bao lơn cao nhất, bình thản nhìn xuống đám đông hỗn loạn phía bên dưới mình. Một cách chăm chú, tôi nhìn vào những người đang đứng trên cao tít tắp… bỗng giật nảy mình khi Shun lại tiếp tục lên tiếng.

- Lũ người máu lạnh này là phần hay nhất của lịch sử Pháp Thuật đấy: Keith… Caius, Klaus… và Ace. Chúng cũng được coi là những vị thần bóng đêm của nghệ thuật nữa. - Shun kể tên, tay chỉ vào bốn người trong bức ảnh, hai người tóc xanh, một người tóc nâu và một người tóc bạch kim.

Tôi đặc biết chú ý đến cách ăn mặc của họ, họ đều khoác trên mình bộ trang phúc tối màu. Da mặt ai nấy đều rất trắng như thoa phấn, đôi mắt thì đỏ ngầu toát lên vẻ lạnh lùng… Bất ngờ, tôi nhớ đến khuôn mặt của Dara.

- Chuyện gì đã xảy ra với họ à? - Hốt nhiên tôi hỏi lớn, ngón tay lượn lờ quanh những nhân vật trên bức vẽ.

- Họ vẫn ở đó. Họ là nhà Volturi… những người hiểu rõ hơn ai hết thế nào là một thiên niên kỉ Alice ạ. - Nói đến đây, mặt Shun bỗng biến sắc - Cha tớ đã sống chung với họ một thời gian ngắn, chỉ khoảng vài chục năm thôi. Ông đặc biệt thừa nhận phép lịch sự, xung quanh như những điều tốt đẹp hiện hữu trong con người họ, chỉ có điều, họ luôn quyết tâm “chữa trị”thói ác cảm về “nguồn dinh dưỡng tự nhiên”…

Mặt tôi tái xanh lại.

- Nguồn… dinh dưỡng tự nhiên. Là… con người phải không?

Shun gật đầu.

- Vậy, cha cậu… ông ấy có thành công chứ?

- Cực kì thành công là đằng khác. Vì vậy mới xảy ra việc đó chứ. Nếu như không phải tại nhà Volturi càng ngày càng tiếp cận gần với con người thì… đứa bé bất tử đã không chào đời.

Nói đến đây Shun bỗng im bặt. Tôi có thể nhìn thấy tay cậu ấy đã thu lại thành nắm đấm, thật chặt.

- Và… cha cậu… - Tôi thật quá liều lĩnh khi đã tiếp tục câu nói của Shun. Tuy nhiên, tôi có thể cảm nhận rằng mình nói ra câu ấy không một chút sợ hãi hay ngập ngừng nào.

Shun cúi gằm mặt xuống như muốn né tránh ánh mắt của tôi. Giọng cậu ấy trầm hẳn xuống.

- Và cha tớ đã không phải bỏ mạng…

Một không khí im lặng bao trùm lấy căn phòng trong giây lát. Chẳng lẽ đây là cái lí do khiến Shun tách biệt hẳn với bạn bè ư? Chẳng lẽ là do dòng họ ma cà rồng ác độc đó khiến cho cha Shun phải bỏ mạng để cậu ấy trở nên căm hận tới mức này… Tôi đảo mắt một vòng quanh bức tường trắng rồi nói nhỏ với cậu ấy.

- Đã có việc gì xảy ra với cha cậu?

Shun ngẩng mặt lên, có vẻ là lấy hết bình tĩnh để nhìn vào mắt tôi… nói rất dõng dạc.

- Sáu mươi năm trước, một phù thủy đã tiên tri rằng: Vào những năm đầu của thế kỉ XXI, sẽ có một “Khắc tinh” sinh ra và tiêu diệt thế giới phù thủy…

- Khắc tinh ư? Là… ma cà rồng bất tử hả?

- Phải, trớ trêu thay lại là con của một trong những lãnh tụ của Volturi và con người. Cha tớ …vì sự bình an của thế giới phù thủy nên đã bắt cóc đứa trẻ bất tử ấy để tránh hậu quả sau này.

- Nó còn sống không?

- Không ai dám khẳng định là nó đã chết cả. Nó là đứa trẻ bất tử… cái chết không thể đến với nó dễ dàng như thế.

- Vậy thì bây giờ, đứa bé đó đang ở đâu?

- Nhà Volturi vẫn đang truy tìm nó. Mới bắt đầu từ cuối năm ngoái thôi. Aro đang có ý định thiết lập lại, ba vị vua cần những người bảo hộ có sức mạnh hơn hẳn những ma cà rồng khác.

Sau câu nói ấy của Shun, tôi cũng im bặt không mở miệng nói thêm tiếng nào nữa.

description[Bakugan Fic] Wizard VS Vampire - Page 6 EmptyRe: [Bakugan Fic] Wizard VS Vampire

more_horiz
A, lâu rồi mới thấy Pee onl nhẩy. Vậy ra tác giả đã hạ quýêt tâm sớm hoàn thành fic, tức là mình sắp có cái để đọc dài rồi ^^

Chúng tôi chậm rãi bước lên chiếc cầu thang uốn đỏ sộ, tay tôi nhẹ nhàng lướt lên cái tay bịn mát, mượt như satanh của nó


Là “đồ” và “vịn” nah

Tìm cả fic được đúng 2 lỗi đó thôi à ^^



Có 1 số đoạn, ví dụ như:



Cuốn sách trông đã cũ lắm rồi, từng trang sách được in từ những năm 1714, có trang từ năm 1895 và xưa hơn nữa


Bạn đang dùng thời gian theo thứ tự tăng tiến, vì thế nên cụm từ “xưa hơn nữa” mình nghĩ không hợp lí lắm



Và cha tớ đã không phải bỏ mạng…



Chẳng lẽ là do dòng họ ma cà rồng ác độc đó khiến cho cha Shun phải bỏ mạng để cậu ấy trở nên căm hận tới mức này


Thật sự không hiểu 2 câu này, rốt cuộc cha của Shun sống chết thế nào=.=?



Ngồi lọc cũng chỉ được bấy nhiêu sạn, về nội dung tổng thể thì không vấn đề gì, mình có cảm giác không khí bắt đầu nặng nề. Alice là đứa trẻ bất tử thì chẳng biết sau này sẽ chết thế nào đây (fan Alice thứ tội, bỗng nhiên muốn Alice chết quá =.=



Hóng chap mới nhé ^^

description[Bakugan Fic] Wizard VS Vampire - Page 6 EmptyRe: [Bakugan Fic] Wizard VS Vampire

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply